Newsfeed

Văn Học Trẻ - forum.Vanhoctre.com | Nuôi dưỡng tình yêu văn chương, cuộc thi viết văn; học văn, những bài văn hay. Tác phẩm văn học chọn lọc, lí luận văn học, ...

BBT đề xuất

Bài viết mới

Đang có mặt

Mỗi ngày một chút văn chương (3).png

Tặng Đoàn Phú Tứ

Bữa trước giêng hai dưới nắng đào,
Nhìn tôi cô muốn hỏi “vì sao?”
Khi tôi đến kiếm trên môi đẹp
Một thoáng cười yêu thoả khát khao.

- Vì sao giáp mặt buổi đầu tiên,
Tôi đã đày thân giữa xứ phiền,
Không thể vô tình qua trước cửa,
Biết rằng gặp gỡ đã vô duyên? -

Ai đem phân chất một mùi hương
Hay bản cầm ca! Tôi chỉ thương,
Chỉ lặng chuồi theo giòng xảm xúc
Như thuyền ngư phủ lạc trong sương

Làm sao cắt nghĩa được tình yêu!
Có nghĩa gì đâu, một buổi chiều
Nó chiếm hồn ta bằng nắng nhạt,
Bằng mây nhè nhẹ, gió hiu hiu...

Cô hãy là nơi mấy khóm dừa
Dầm chân trong nước, đứng say sưa,
Để tôi là kẻ qua sa mạc
Tạm lánh hè gay; - thế cũng vừa.

Rồi một ngày mai tôi sẽ đi.
Vì sao, ai nỡ bỏ làm chi!
Tôi khờ khạo lắm, ngu ngơ quá
Chỉ biết yêu thôi, chẳng hiểu gì.

Xuân Diệu
Nguồn: Tuyển tập Tự lực văn đoàn (tập III), NXB Hội nhà văn, 2004
Thêm
"Vì sao" - Xuân Diệu
471
3
1
Trong làn nắng ửng: khói mơ tan,
Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng
Sột soạt gió trêu tà áo biếc,
Trên giàn thiên lý. Bóng xuân sang.

Sóng cỏ xanh tươi gợn tới trời
Bao cô thôn nữ hát trên đồi;
- Ngày mai trong đám xuân xanh ấy,
Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi...

Tiếng ca vắt vẻo lưng chừng núi,
Hổn hển như lời của nước mây,
Thầm thĩ với ai ngồi dưới trúc,
Nghe ra ý vị và thơ ngây...

Khách xa gặp lúc mùa xuân chín,
Lòng trí bâng khuâng sực nhớ làng:
- “Chị ấy, năm nay còn gánh thóc
Dọc bờ sông trắng nắng chang chang?”

Hàn Mặc Tử

Mùa xuân chín - Van Học Trẻ .jpg

Bài thơ này từng được sử dụng trong SGK Văn học 8 giai đoạn 1990-2002.

Nguồn:
1. Hoài Thanh, Hoài Chân, Thi nhân Việt Nam, NXB Văn học, 1988
2. Quách Tấn, Thơ Hàn Mặc Tử, NXB Đông Phương, 1942
3. Tinh tuyển văn học Việt Nam (tập 7: Văn học giai đoạn 1900-1945), Trung tâm Khoa học xã hội và nhân văn quốc gia, NXB Khoa học xã hội, 2004
4. Phạm Thanh, Thi nhân Việt Nam hiện đại - quyển thượng, NXB Xuân Thu tái bản, 1990
Mời nghe bài hát hay:
Bài 1:
Bài 2:
youtu.be/ZThjl0868bA
Bài 3:
youtu.be/150mZYqPGrQ
Bài 4:
youtu.be/h9eOSWTbyNI
Bài 5:
youtu.be/gzLIRcRIF3w
Bài 6:
youtu.be/1Td1-NldB2Q
Thêm
Mùa xuân chín - Hàn Mặc Tử
752
3
1
Cứ mỗi độ thu về,
Đêm nghe lòng rạo rực,
Trăng tròn vành thao thức
Khắc khoải những miền quê.

Thu đêm nghe tiếng dế,
Bát ngát những cánh đồng,
Đêm đã tắt thang hồng,
Sao lòng ai ấm thế.

Tiếng dế nghe mênh mông,
Nghe chẳn thèm vội vã,
Dế kêu sao buồn quá,
Vang vọng đến hiên nhà.

Cứ như những ngày qua
Những ngày nghe dế thức,
Dế buồn kêu lao lực,
Trơ trọi vẫn điềm nhiên.

Đêm đêm dế vẫn ca,
Bài tình ca đã cũ
Bài tình ca không ngủ,
Giữa vạng vật chìm sâu.

Hỡi dế ơi tìm đâu?
Trên muôn vàn cây lá,
Mặt đất những đêm thâu,
Những bến bờ sỏi đá.

Đêm nay ta cùng thức,
Cùng dế hát tình ca,
Màng đêm như vẫy gọi,
Đâu đó những miền xa.
Thêm
Thơ ngẫu hứng (Tình ca của dế)
493
4
0
Các anh về
Mái ấm nhà vui
Tiếng hát câu cười
Rộn ràng xóm nhỏ.

Tình quân dân.jpg


Các anh về
Tưng bừng trước ngõ
Lớp lớp đàn em hớn hở theo sau
Mẹ già bịn rịn áo nâu
Vui đàn con ở rừng sâu mới về.
Làng tôi nghèo
Mái lá nhà tre

Các anh về
Xôn xao làng bé nhỏ
Nhà lá đơn sơ
Tấm lòng rộng mở
Nồi cơm nấu dở
Bát nước chè xanh
Ngồi vui kể chuyện tâm tình bên nhau.

(Hoàng Trung Thông, Tiếng Việt lớp 3, tập 2)
Sưu tầm
Thêm
Tình quân dân
552
3
1

Vanhoctre

Văn Học Trẻ
Thành viên BQT
19/8/19
804
680
362,999
Việt Nam
vanhoctre.com
Xu
1,336,147
Bài thơ này có nhiều chi tiết mộc mạc được nhà thơ điển hình hóa: "bát nước chè xanh", "các anh về",...

Mình rất thích bài này và nhẩm nhẩm nhớ được khá nhiều, mặc dù đã gần 30 năm gì đó rồi.
 
Bảy năm về trước, em mười bảy
Anh mới đôi mươi, trẻ nhất làng
Xuân Dục, Đoài Đông hai cánh lúa
Bữa thì em tới, bữa anh sang

Núi đôi - Hà Giang.jpg


Lối ta đi giữa hai sườn núi
Đôi ngọn nên làng gọi núi Đôi
Em vẫn đùa anh: Sao khéo thế
Núi chồng núi vợ đứng song đôi!

Bỗng cuối mùa chiêm quân giặc tới
Ngõ chùa cháy đỏ những thân cau
Mới ngỏ lời thôi, đành lỗi hẹn
Đâu ngờ từ đó bặt tin nhau.

Anh vào bộ đội, lên Đông Bắc
Chiến đấu quên mình năm lại năm
Mấy bận dân công về lại hỏi
Ai người Xuân Dục, núi Đôi chăng?

Anh nghĩ, quê ta giặc chiếm rồi
Trăm nghìn căm uất bao giờ nguôi
Mỗi tin súng nổ vành đai địch
Sương trắng người đi lại nhớ người.

Đồng đội có nhau thường nhắc nhở
Trung du làng nước vẫn chờ trông
Núi Đôi bốt dựng kề ba xóm
Em vẫn đi về những bến sông?

Náo nức bao nhiêu ngày trở lại
Lệnh trên ngừng bắn. Anh về xuôi
Hành quân qua tắt đường sang huyện
Anh ghé thăm nhà, thăm núi Đôi.

Mới tới đầu ao, tin sét đánh
Giặc giết em rồi, dưới gốc thông
Giữa đêm bộ đội vây đồn Thửa
Em sống trung thành, chết thủy chung!

Anh ngước nhìn lên hai dốc núi
Hàng thông bờ cỏ con đường quen
Nắng lụi bỗng dưng mờ bóng khói
Núi vẫn đôi mà anh mất em!

Dân chợ Phù Linh ai cũng bảo:
Em còn trẻ lắm, nhất làng trong
Mấy năm cô ấy làm du kích
Không hiểu vì sao chẳng lấy chồng?

Từ núi qua thôn, đường nghẽn lối
Xuân Dục, Đoài Đông cỏ ngút đầy
Sân biến thành ao, nhà đổ chái
Ngổn ngang bờ bụi, cánh dơi bay.

Cha mẹ đưa nhau về nhận đất
Tóc bạc thương từ mỗi gốc cau
Nứa gianh nửa mái lều che tạm
Sương nắng khuây dần chuyện xót đau.

Anh nghe có tiếng người qua chợ
Ta gắng: mùa sau lúa sẽ nhiều
Ruộng thấm mồ hôi từng nhát cuốc
Làng ta rồi đẹp biết bao nhiêu!

Nhưng núi còn kia, anh vẫn nhớ.
Oán thù còn đó, anh còn đây
Ở đâu cô gái làng Xuân Dục
Đã chết vì dân giữa đất này!

Ai viết tên em thành liệt sĩ
Bên những hàng bia trắng giữa đồng
Nhớ nhau anh gọi em: Đồng chí!
Một tấm lòng trong vạn tấm lòng.

Anh đi bộ đội sao trên mũ
Mãi mãi là sao sáng dẫn đường
Em sẽ là hoa trên đỉnh núi
Bốn mùa thơm mãi cánh hoa thơm.

- 1956 -

(Nguồn: NÚI ĐÔI - Nhà xuất bản Hà Nội - Năm 1970).
Thêm
Núi Đôi
  • Like
Reactions: Nguyễn Anh Tú
489
1
0
những ngày mà ta còn trẻ
hãy vẽ cuộc đời đẹp như tranh
đừng đợi đến khi tình tan, tim sứt mẻ
mới lo đi vẽ những muộn sầu.

sống ở đời đừng nên quá mưu cầu
một thứ tình tuyệt hảo nhân gian
kiếp người sinh ra - rời đi có hạn
nước mắt đừng rơi trên nỗi muộn màng.

Sứa

Pinterest
Thêm
Ngày ta còn trẻ
565
6
0
1.Mẹ ơi! Vất vả đã nhiều,
Bao năm tủi cực – Sớm chiều vì con.
Rày đây con đã lớn khôn,
Lòng mẹ như thể ngàn, non, hải, hà.
2.Nhân ngày kỷ niệm Tháng Mười,
Yêu thương gửi đến mọi người gần xa.
Trước là chọn bó Liên hoa,
Con xin dâng tặng Mẹ già kính yêu!
3.Vui ngày Phụ nữ Việt Nam,
Con dâng lên mẹ thi ca nồng nàn
Mong sao Mẹ khỏe bình an..?
Sống vui, sống khỏe bên đàn chắt, con…
Tuổi cao minh mẫn hanh thông
Đôi chân cứng cáp nhẹ nhàng bước đi
Tháng ngày hạnh phúc cười tươi
Với cùng hàng xóm chia vui sẻ buồn..
Mẹ luôn dăn dạy cháu, con..?
Chữ nhân, chữ nghĩa phải cần khắc ghi
Đường đời bao nỗi đắng cay
Nuôi con nào kể tháng ngày gian truân.
Công sinh dưỡng dục dày ơn….
Nghĩa tình giữ trọn không quên trong đời
Bao năm tóc mẹ còn bay
Bao năm tình mẹ sống đầy trong con
Con cầu Mẹ được thanh nhàn
Chúc cho mẹ được an khang tuổi già….
Ngày vui tặng mẹ đóa hoa
Niềm vui phấn khởi, thiết tha ân tình…/.
4.Hai mươi tháng mười con không có nhiều hoa
Không có nhiều quà không tặng mẹ lời chúc
Không nghĩ đến mẹ dù là trong phút chốc
Lặng lẽ vô tình để ngày ấy trôi qua.
Qua đi rồi con mới kịp nhận ra
Ngày ấy thiếu mẹ chẳng còn gì ý nghĩa
Trái tim con và lòng con đã nghĩ
Tình mẹ biển trời con tạc dạ trong tim.
5.Cẩm chướng màu hồng
Cả đời chỉ biết vì chồng vì con
Kiên trung Bất khuất sắt son
Chúc Mẹ: Mãi mãi đẹp giòn uy nghi
1666362621502.png
Thêm
Những bài thơ hay về mẹ 20/10
336
3
1
(Bao giờ cho đến ngày xưa
Để tôi về tắm cơn mưa thuở nào)

Cho tôi một vé về lại tuổi thơ.jpg


Cho tôi một vé đi tuổi thơ
Về những trưa hè chang chang nắng cháy
Cùng đám bạn tha hồ chạy nhảy
Hái ổi, leo rào, đánh đáo, bắn bi

Cho tôi một lần nữa được chành chành chi chi
Hát khúc đồng dao thả đỉa ba ba ngày thơ cùng nhau đọc
Rồng rắn lên mây có cây lúc lắc
Mo cau đầu làng mấy đứa nhặt về chơi

Nhớ trái bưởi non rớt xuống gọi mời
Que chắt que chuyền tụm năm tụm bảy
Bịt mắt bắt dê tìm hoài sao không thấy
Chỉ còn tiếng cười vang vọng mãi đâu đây

Đêm sáng trăng cùng đám bạn nhảy dây
Bước thấp bước cao nghe rộn ràng ngõ xóm
Trò trốn tìm chao ôi sao thấp thỏm
Nhắm mắt chặt nè không ti hí nghe chưa

Cho tôi về tuổi thơ tìm lại những ngày mưa
Bì bõm, lăn lê, be bờ đắp đập
Tiếng nước vỡ bờ vọng vào trong tiềm thức
Chảy dạt dào dòng thương nhớ trong tôi

Nhớ triền đê xưa lưng trâu dáng ai ngồi
Tiếng sáo diều vi vu lưng trời gieo mơ ước
Thương ngọn cỏ gà cuối mùa thân gầy guộc
Chú chim non lích chích kiếm tìm sâu

Nhớ cổ tích nàng tiên cùng với chuyện Cau Trầu
Cái bống bang dưới đồng sâu lấm áo
Nhớ con cào cào bay vào thơ một dạo
Buổi mưa dầm khi cơn bão đi ngang

Nhớ hạ về con nắng đổ chói chang
Cánh đồng chiêm rực vàng lúa chín
Nhớ triền sông nở đầy hoa mua tím
Bông cỏ may đan kín áo mỗi chiều về

Ngọn gió mùa có qua lối đường đê
Để trời trưa mẹ tôi về ngược gió
Bến sông xưa có còn con đò nhỏ
Mặc thời gian vẫn neo bến sông sâu?

Tôi lớn lên từ giã giấc mơ đầu
Mải miết bôn ba giữa mưu cầu được mất
Chốn phồn hoa những tính toan tất bật
Lại chạnh lòng…
Mong trở lại ngày xưa.

Tác giả: Bùi Thảo
Thêm
CHO TÔI MỘT VÉ ĐI TUỔI THƠ
613
4
1
Trả lại ta một thuở dấu yêu ơi
Chùm phượng vĩ nơi cuối trời xa thẳm
Lũ chim sẻ cũng buồn từ lâu lắm
Nên chẳng còn tắm nắng mấy chiều nay..

Trả lại ta những kỷ niệm vơi đầy
Căn phòng cũ đèn với thầy là bạn
Những đêm khuya thức bên chồng giáo án
Vết mực nào hay vết rạn tường vôi..

Bạn đâu rồi - lớp tám của tôi ơi
Kia bục giảng đã mòn rồi dép rọ
Có cô bé tóc bồng bên cửa sổ
Mắt mơ màng trong tiếng gió lao xao..

Dại khờ ơi trang giấy trắng hôm nào
Bài thơ chép truyền tay nhau khúc khích
Những hình vẽ của một thời tinh nghịch
Mực Cửu long ai thích bút Hồng Hà?

Đã bao mùa cây bàng ấy đơm hoa
Bác bảo vệ có lẽ giờ già lắm
Mỗi mùa đông qua một thời áo trắng
Tiếng trống chiều lại văng vẳng tìm ai...

Rặng phi lao còn tóc liễu buông dài
Cô chủ nhiệm còn chấm bài giữa tiết
Bạn tôi ơi kể từ ngày giã biệt
Có bao giờ còn nuối tiếc thời gian?

Ta về đây trường xưa vẫn hoe vàng
Màu rêu mốc cho thời gian bôi xóa
Kỷ niệm cũ trào dâng nghe đến lạ..
Nhớ thật nhiều khi tóc đã pha sương..

...... St …..

Một thời nhớ mãi - VHT st.jpg
Thêm
MỘT THỜI ÁO TRẮNG
695
2
0
Làng Vũ Đại ngày ấy

Có cái lò gạch xa

Chiều tà khuất lấp bóng

Ré lên tiếng khóc ròng.

Lò gạch đẻ ra Chí

Nói tránh thân mồ côi

Nhà này qua nhà nọ

Chí là con của làng.

Bàn tay thật chăm làm

Đôi chân cứng hơn đá

Kiếp nông dân vất vả

Chí ham việc, ngại đâu?

Đến độ đã trưởng thành

Chí vẫn thân trâu ngựa

Canh điền nhà Lí Kiến

Chí hết lòng, siêng năng.

Thế mà sự lại đến

Chí bị đẩy vào tù

Canh điền bị vu oan

Hoảng hốt, toan chẳng kịp.

Tám, chín năm, Chí về

Anh canh điền nơi nao?

Chỉ còn thân láo nháo

Cầm rượu, chửi khắp làng.

Chửi trời, trời cũng kệ

Chửi đời, đời có hay

Chửi cả làng Vũ Đại

Chửi con dại đẻ hắn.

Rạch mặt mà ăn vạ

Doạ nạt hòng kiếm cơm

Một kiếp đời tha hoá

Anh canh điền còn đâu?

Tha hoá bởi tục tằn

Thiện lương hoá mất tăm

Gò má sẹo in hằn

Những vết lằn tháng năm.

Một ngày như mọi ngày

Men say đày thân hắn

Chí Phèo bạ chỗ nằm

Thế mà duyên lại ngắm.

Đêm gió lộng những tình

Sau bụi chuối xanh cao

Một nồi đen, vung xấu

Úp với nhau, rất chỉnh.

Một sớm mai tỉnh dậy

Hắn ngỡ ngàng, hết say

Trong lòng như day dứt

Hắn nghĩ về tương lai.

Quá khứ thời trai trẻ

Hắn ước điều giản đơn

Một ngôi nhà sờn mái

Cùng vợ hiền hắn yêu.

Hiện tại chẳng thể biết

Ăn vạ được bao lâu

Hắn quá nửa dốc đời

Chơi vơi cả nỗi lòng.

Nghĩ đến tương lai xa

Nước mắt hắn trực trào

Đúng lúc ấy, thị vào

Hắn quên cả tủi thân.

Thị Nở, ả ta xấu

Cả làng Vũ Đại chê

Nhưng Chí lại thích mê

Sao thị trông duyên dáng?

Hắn bỗng muốn hoàn lương

Tỉnh rượu, hắn tỉnh ngộ

Thị cứu hắn khỏi bùn

Khỏi cái đời nhem nhuốc.

"Cứ thế này thích nhỉ?"

Hắn hân hoan nhìn thị

Và phong tình, hắn nói:

"Về với tớ một nhà!"

Thị trở về hỏi ý

Bà cô bảo không cho

"Thà mày ế cả đời

Còn lời hơn quen Chí!"

Cánh cửa đời mở ra

Thiện lương chờ đón hắn

Nhưng hắn hụt bước chân

Và rồi, cửa đóng lại.

Hỡi ôi, một cõi đời!

Đời chẳng như ta muốn

Còn đâu anh Chí hiền,

Anh canh điền ngày xưa?

Vác dao, gặp Bá Kiến

Hắn chém, hắn đâm, xiên,

"Tao chỉ thèm lương thiện

Ai cho tao lương thiện!"

Máu chảy, người thoi thóp

Hắn giãy điệu chia li

Thị có hay lòng hắn

Có hay, hắn xa rồi?

Hắn đi, thị ôm bụng

Ả nhìn về xa xa

Thị cảm thấy khác lạ

Tựa sống hai đời người.

Làng Vũ Đại ngày ấy

Có cái lò gạch xa

Chiều tà khuất lấp bóng

Ré lên tiếng khóc ròng..
Thêm
322
0
0

Trang cá nhân

“Đối với tôi, văn chương không phải là một cách đem đến cho người đọc sự thoát ly trong sự quên, trái lại văn chương là một thứ khí giới thanh cao và đắc lực mà chúng ta có, để vừa tố cáo vừa thay đổi một thế giới giả dối và tàn ác, vừa làm cho lòng người thêm trong sạch và phong phú hơn”.
Truyện này tớ đăng đầu tiên ở Wattpad (khi ấy học lớp tám), giờ đọc lại thấy sến thật sự nhưng khi tớ cho chị họ xem bản thảo thì chị ấy lại khen hay. Tớ cũng nhen nhóm ý định phát triển bộ này thành truyện dài luôn nhưng mà hồi ấy tớ chưa đủ thời gian, đến giờ thì bản thân lại không theo kịp cảm xúc khi ấy.
Có những ngày tuyệt vọng cùng cực, tôi và cuộc đời đã tha thứ cho nhau
"Tôi không còn gì để chiêm bái ngoài nỗi tuyệt vọng và lòng bao dung. Hãy đi đến tận cùng của tuyệt vọng để thấy tuyệt vọng cũng đẹp như một bông hoa."
Cung Chúc Tân Xuân Giáp Thìn 2024!
An Khang Thịnh Vượng
Vạn Sự Như Ý~
Trò chuyện trực tiếp
Đăng nhập để sử dụng ChatBox
  1. Thích Văn Học @ Thích Văn Học:
    Hiện tại không có giá trị qui đổi gì em nhé
  2. hưnga @ hưnga:
    cho em hỏi xu có những tác dụng gì ạ
Top