Tôi chọn thêm " một trăm năm ngọn cỏ hóa mây trời" nữa. Tôi cảm nhận sự tĩnh tâm của một vị chân tu trong từng câu chữ mà Cỏ Phong Sương gửi gắm. Tản văn của Cỏ như một hồ nước trong lành thoảng vị hồng sen để tôi tịnh tâm và gột rửa bụi trần. Cỏ đã làm rất tốt vai trò của một người ảnh hưởng khi từ tản văn của Cỏ một số bạn văn khác đã mượn khung sườn sáng tác để làm thành tác phẩm của mình. Quan trọng hơn nữa từ sáng tác của Cỏ tôi nhận ra bao lâu nay tôi đã nhầm lẫn về các bậc tu hành. Tôi cứ nghĩ rằng khi họ bước chân vào cửa Phật là họ đã rũ sạch tình cảm hồng trần nhưng hóa ra trong sâu thẳm họ vẫn là con người biết yêu quê hương đất nước, biết hiếu kính với mẹ cha và thiết tha trước số phận con người. Chỉ là họ tĩnh tâm hơn lặng lẽ hơn người thường mà thôiTôi chọn thêm " một trăm năm ngọn cỏ hóa mây trời" nữa. Tôi cảm nhận sự tĩnh tâm của một vị chân tu trong từng câu chữ mà Cỏ Phong Sương gửi gắm. Tản văn của Cỏ như một hồ nước trong lành thoảng vị hồng sen để tôi tịnh tâm và gột rửa bụi trần. Cỏ đã làm rất tốt vai trò của một người ảnh hưởng khi từ tản văn của Cỏ một số bạn văn khác đã mượn khung sườn sáng tác để làm thành tác phẩm của mình. Quan trọng hơn nữa từ sáng tác của Cỏ tôi nhận ra bao lâu nay tôi đã nhầm lẫn về các bậc tu hành. Tôi cứ nghĩ rằng khi họ bước chân vào cửa Phật là họ đã rũ sạch tình cảm hồng trần nhưng hóa ra trong sâu thẳm họ vẫn là con người biết yêu quê hương đất nước, biết hiếu kính với mẹ cha và thiết tha trước số phận con người. Chỉ là họ tĩnh tâm hơn lặng lẽ hơn người thường mà thôi