Ngày nào ngoại cũng ra ngồi bậc cửa
Tay khua khua bác mấy đứa đâu rồi
Thấy im lặng không ai nói một lời
Ngoại giận dữ đập gãy đôi chiếc gậy
Bác mấy đứa trốn đi đâu rồi vậy
Lâu lắm rồi sao chẳng thấy về thăm
Con với cái đi là lặn biệt tăm
Chẳng thèm nhớ mẹ đứng nằm mong ngóng
Tôi nhìn ngoại lặng im không dám động
Mặt cúi gằm hai mắt chợt đỏ hoe
Kể từ khi biết tin bác không về
Bởi vì đã hi sinh ngoài mặt trận
Ngoại tôi khóc hết than dài thở ngắn
Nghĩ ngợi nhiều đến nỗi lẫn dần đi
Tóc bạc phơ ánh mắt đượm sầu bi
Ngoài tên bác không nhớ gì hết cả
Tính thay đổi hệt tiết trời mùa Hạ
Lúc ưu sầu như lạnh giá mùa Đông
Nhưng thường xuyên là ánh mắt đỏ hồng
Nhìn ra ngõ ngóng trông người đã khuất.
08*07*2019
ẢNH SƯU TẦM
Tay khua khua bác mấy đứa đâu rồi
Thấy im lặng không ai nói một lời
Ngoại giận dữ đập gãy đôi chiếc gậy
Bác mấy đứa trốn đi đâu rồi vậy
Lâu lắm rồi sao chẳng thấy về thăm
Con với cái đi là lặn biệt tăm
Chẳng thèm nhớ mẹ đứng nằm mong ngóng
Tôi nhìn ngoại lặng im không dám động
Mặt cúi gằm hai mắt chợt đỏ hoe
Kể từ khi biết tin bác không về
Bởi vì đã hi sinh ngoài mặt trận
Ngoại tôi khóc hết than dài thở ngắn
Nghĩ ngợi nhiều đến nỗi lẫn dần đi
Tóc bạc phơ ánh mắt đượm sầu bi
Ngoài tên bác không nhớ gì hết cả
Tính thay đổi hệt tiết trời mùa Hạ
Lúc ưu sầu như lạnh giá mùa Đông
Nhưng thường xuyên là ánh mắt đỏ hồng
Nhìn ra ngõ ngóng trông người đã khuất.
08*07*2019
ẢNH SƯU TẦM