Trang 5-THE NOTEBOOK by Nicholas Sparks. Translate by Diễm Phúc

Trang 5-THE NOTEBOOK by Nicholas Sparks. Translate by Diễm Phúc

Trương Thị Diễm Phúc
Trương Thị Diễm Phúc
Noah reached for his guitar, remembering his father as he did so, thinking how much he missed him . He strummed once , adjusted the tension on two strings, then strummed again . This time it sounded about right , and he began to play.

Soft music, quiet music. He hummed for a little while at first, then began to sing as night came down around him . He played and sang until the sun was gone and the sky was black . It was a little after seven when he quit, and he settled back into his chair and began to rock. By habit, he looked upward and saw Orion and the Big Dipper, Gemini and the Pole Star, twinkling in the autumn sky.

He started to run the numbers in his head , then stopped . He knew he'd spent almost his entire savings on the house and would have to find a job again soon, but he pushed the thought away and decided to enjoy the remaining months of restoration without worrying about it . It would work out for him , he knew; it always did . Besides, thinking about money usually bored him . Early on, he'd learned to enjoy simple things, things that couldn't be bought, and he had a hard time understanding people who felt otherwise. It was another trait he got from his father. Clem, his hound dog, came up to him then and nuzzled his hand before lying down at his feet. "Hey, girl, how're you doing?"

He asked as he patted her head, and she whined softly, her soft round eyes peering upward. A car accident had taken her leg, but she still moved well enough and kept him company on quiet nights like these.

He was thirty‐one now, not too old, but old enough to be lonely. He hadn't dated since he'd been back here, hadn't met anyone who remotely interested him. It was his own fault, he knew. There was something that kept a distance between him and any woman who started to get close, something he wasn't sure he could change even if he tried. And sometimes in the moments right before sleep came, he wondered if he was destined to be alone forever. The evening passed, staying warm, nice. Noah listened to the crickets and the rustling leaves, thinking that the sound of nature was more real and aroused more emotion than things like cars and planes. Natural things gave back more than they took, and their sounds always brought him back to the way man was supposed to be. There were times during the war, especially after a major engagement, when he had often thought about these simple sounds. "It'll keep you from going crazy," his father had told him the day he'd shipped out. "It's God's music and it'll take you home."

He finished his tea, went inside, found a book,then turned on the porch light on his way back out. After sitting down again, he looked at the book. It was old, the cover was torn, and the pages were stained with mud and water.

Noah với lấy cây đàn guitar , vừa nhớ đến cha mình , vừa nhớ ông ấy biết bao . Anh gảy một lần, điều chỉnh độ căng của hai dây, rồi gảy lần nữa. Lần này nó nghe có vẻ đúng, và anh ấy bắt đầu chơi.

Nhạc nhẹ,êm êm. Đầu tiên, anh ấy ngân nga một lúc, sau đó bắt đầu hát khi màn đêm buông xuống xung quanh. Anh chơi và hát cho đến khi mặt trời lặn và bầu trời đen kịt. Đến hơn bảy giờ một chút thì anh ta bỏ cuộc, anh ta ngồi trở lại ghế và bắt đầu đung đưa. Theo thói quen, anh nhìn lên trên và thấy chòm sao Orion và Bắc Đẩu, chòm sao Song Tử và sao Bắc cực, lấp lánh trên bầu trời mùa thu.

Anh bắt đầu chạy những con số trong đầu, rồi dừng lại. Anh biết mình đã tiêu gần như toàn bộ số tiền tiết kiệm được cho ngôi nhà và sẽ sớm phải tìm việc làm trở lại, nhưng anh gạt ý nghĩ đó sang một bên và quyết định tận hưởng những tháng phục hồi còn lại mà không phải lo lắng về điều đó. Nó sẽ thành công cho anh ấy, anh ấy biết; nó luôn luôn như vậy. Bên cạnh đó, suy nghĩ về tiền thường làm anh phát chán. Ngay từ sớm, anh đã học cách tận hưởng những thứ đơn giản, những thứ không thể mua được, anh gặp khó khăn trong việc hiểu những người có cảm giác khác. Đó là một đặc điểm khác mà anh ấy nhận từ cha mình. Clem, con chó săn của anh ta, đến bên anh ta và rúc vào tay anh ta trước khi nằm xuống dưới chân anh ta. "Này, cô gái, cô thế nào?"

Anh hỏi khi xoa đầu nó, và nó khẽ rên rỉ, đôi mắt tròn dịu dàng nhìn lên trên. Một tai nạn xe hơi đã cướp đi đôi chân của nó, nhưng nó vẫn di chuyển được để bầu bạn với anh trong những đêm yên tĩnh như thế này.

Bây giờ anh đã ba mươi mốt tuổi, không quá già, nhưng đủ già để cô đơn. Anh ấy đã không hẹn hò kể từ khi trở lại đây, không gặp bất cứ ai có chút hứng thú với anh ấy. Đó là lỗi của anh, anh biết. Có điều gì đó luôn giữ khoảng cách giữa anh với bất kỳ người phụ nữ nào bắt đầu lại gần, điều mà anh không chắc mình có thể thay đổi dù có cố gắng. Và đôi khi trong những khoảnh khắc ngay trước khi giấc ngủ đến, anh tự hỏi liệu số phận của mình có phải là cô đơn cả đời không. Một buổi tối ấm áp trôi qua. Noah lắng nghe tiếng dế và tiếng lá xào xạc, cho rằng âm thanh của thiên nhiên chân thực hơn và khơi dậy nhiều cảm xúc hơn những thứ như ô tô và máy bay. Những thứ tự nhiên cho đi nhiều hơn những gì chúng lấy đi, và âm thanh của chúng luôn đưa anh ta trở lại con người mà lẽ ra phải trở thành. Có những lúc trong chiến tranh, đặc biệt là sau một trận đánh lớn, anh thường nghĩ về những âm thanh đơn giản này. “Nó sẽ giúp con khỏi phát điên,” cha anh đã nói với anh vào ngày anh lên tàu. "Đó là âm nhạc của Chúa và nó sẽ đưa bạn về nhà."

Anh uống xong trà, vào trong nhà, tìm một cuốn sách, rồi bật đèn ngoài hiên trên đường trở ra. Sau khi ngồi xuống một lần nữa, anh nhìn vào cuốn sách. Nó đã cũ, bìa đã rách, và các trang bị bùn nước vấy bẩn.
 

Đính kèm

  • THE NOTEBOOK by Nicholas Sparks. Translate by Diễm Phúc.jpg
    THE NOTEBOOK by Nicholas Sparks. Translate by Diễm Phúc.jpg
    14.2 KB · Lượt xem: 74
Từ khóa
. translate by diễm phúc by nicholas sparks the notebook
  • Like
Reactions: Triều Anh
434
1
0

BBT đề xuất

Đang có mặt

Không có thành viên trực tuyến.

Bình luận mới

Top