Mạng xã hội Văn học trẻ

Quách Vũ

Thành Viên
26/2/21
9
0
1,000
24
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, em yêu chị!
liiiKhi đã hết duyên, hết nợ, cho dù ở cùng một thành phố, hít thở cùng một bầu không khí, cũng không dễ dàng gặp được nhau.
 

Linh Nga

Thành Viên
26/2/21
9
0
999
25
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, em yêu chị!
liiiNgày gặp em, anh chỉ ước được gặp em sớm hơn. Để được yêu thương em, quan tâm em, chăm sóc em và dành điều tuyệt vời nhất đến em. Anh yêu em.
 

Bùi Dũng

Thành Viên
26/2/21
12
0
1,000
19
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, em yêu chị!
liiiHạnh phúc trong tình yêu đơn giản chỉ là có một người để bạn yêu thương thật lòng, để bạn quan tâm, để bạn chờ đợi. Vì người ấy mà có thể làm tất cả.
 

Phương Dung Nguyễn

Thành Viên
28/2/21
10
0
1,000
26
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, em yêu chị!
liiiMối tình đầu luôn đẹp hoàn mỹ. Cho đến khi một trong hai người tìm thấy……………mỗi tình thứ hai.
 

Liên Nga

Thành Viên
28/2/21
13
1
3,000
24
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, em yêu chị!
liiiTình yêu …Đôi lúc đừng tin vào lời nói.Hãy nhìn vào những nỗ lực và cỗ gắng mà người ấy đã làm vì bạn.
 

Jeny

Thành Viên
28/2/21
12
0
1,000
25
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, em yêu chị!
liiiVì trái đất tròn, nên những người yêu nhau sẽ lại về với nhau. Rồi chợt nhận ra rằng, niềm tin và thực tế không giống nhau.
 

Hà Nguyễn

Thành Viên
28/2/21
11
0
1,000
24
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, em yêu chị!
liiiThà rằng cô đơn vì không yêu ai cả…còn hơn yêu ai đó mà vẫn cô đơn.
 

Phạm Ngọc Linh

Thành Viên
28/2/21
11
0
1,000
20
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, em yêu chị!
liiiCon người sinh ra không phải để tan biến đi như một hạt cát vô danh. Họ sinh ra để in dấu lại trên mặt đất, in dấu lại trong trái tim người khác.
 

Ngọc Trang

Thành Viên
28/2/21
11
0
1,000
24
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, em yêu chị!
liiiNếu bạn thích một người, hãy can đảm nói ra. Còn nếu không hãy can đảm nhìn người đó yêu một người khác.
 

Nguyễn Hà Ly

Thành Viên
28/2/21
11
1
7,994
24
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, em yêu chị!
liiiBạn sẽ không thể tìm được đúng người. Nếu như cứ cố chấp ở cạnh người luôn khiến bạn không vui.

Phụ nữ là tấm gương phản chiếu hình ảnh của người đàn ông họ yêu.
 

Chi Phạm

Thành Viên
28/2/21
12
0
1,000
25
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, em yêu chị!
liiihay
 

Trần Tuấn Minh

Thành Viên
28/2/21
15
0
1,000
20
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, em yêu chị!
liiiYêu chính là muốn ở bên một người, không muốn xa người đó dù chỉ là một giây.
 

Kiều Ngọc

Thành Viên
28/2/21
11
0
999
19
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, em yêu chị!
liiiChỉ cần yêu thật lòng thì mối tình thứ mấy cũng là “Tình đầu”!
 

Ninh Vũ

Thành Viên
28/2/21
12
0
1,000
20
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, em yêu chị!
liii Cảm giác hạnh phúc và bình yên nhất chính là được ôm trọn người mình yêu vào buổi tối và nhìn thấy họ đầu tiên vào buổi sáng
 

Ninh Vũ

Thành Viên
28/2/21
12
0
1,000
20
Xu
0
Cảm giác hạnh phúc và bình yên nhất chính là được ôm trọn người mình yêu vào buổi tối và nhìn thấy họ đầu tiên vào buổi sáng
 

Quách Phương

Thành Viên
28/2/21
11
0
1,000
19
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, em yêu chị!
liiiThực ra đối với tình yêu, càng đơn thuần sẽ càng hạnh phúc.
 

Lực Dũng

Thành Viên
28/2/21
12
0
1,000
20
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, em yêu chị!
liiiSố phận đã trả hai người dưng về lại đúng với vị trí vốn có. Ngược đường, ngược lối, ngược yêu thương…
 

Hoài Thương

Thành Viên
28/2/21
12
0
1,000
23
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, em yêu chị!
liiiCuộc đời mỗi người đẹp nhất là thời thanh xuân và càng đẹp hơn khi thời thanh xuân ấy xuất hiện bóng hình để ta nhung nhớ và yêu thương.
 

Vi Kiều

Thành Viên
28/2/21
13
0
1,000
23
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, em yêu chị!
liiiYêu thương là cho đi không nhận lại, chính vì thế, chẳng có lý do nào khiến một người đàn ông bận đến nỗi không có thời gian viết một tin nhắn hay gọi một cuộc điện thoại cho người mà họ yêu thương.
 

Vi Kiều

Thành Viên
28/2/21
13
0
1,000
23
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, eYêu thương là cho đi không nhận lại, chính vì thế, chẳng có lý do nào khiến một người đàn ông bận đến nỗi không có thời gian viết một tin nhắn hay gọi một cuộc điện thoại cho người mà họ yêu thương. m yêu chị!
liii
 
Top