hỡi ái khanh ta đang ngồi đây
bỗng đâu nàng bất ngờ rẽ mây
bước xuống như sét đánh ngang tai
ta giật mình ngoảnh lại xem ai
té ra một yêu nữ tóc dài
giữa đêm liêu trai
ta bèn kính cẩn hỏi sư muội là ai
chốn đây thiên hạ đang thơ ca sến sẩm miệt mài
du dương tập xếp vần đi mây về gió
bỗng đâu nàng sà xuống như cơn gió
oánh tan hoang cõi li bì ngủ gật đã lâu
thật hay chăng là phép nhiệm mầu
nàng đã xuống đem lại muôn màu cõi thơ
ta đây luống những ngẩn ngơ
ngơ rồi lại ngẩn đến giờ chưa xong![]()
Thấy người oai vệ ở nơi đây
Khẽ lướt mây bay theo gió lay
Đáp xuống hồng trần xem một cõi
Nơi chốn dương gian nặng mối sầu
Cớ sao người thẩn thờ trăm mối
Hãy để câu thơ nhạc tiếng lòng