Mạng xã hội Văn học trẻ

CHẠM

Năm tháng chạm vào cửa ngưỡng thời gian
Gọt rũa đa đoan chạm những gì nông nổi
Ráng chiều chạm vào hoàng hôn cuối buổi
Để uống cạn ngày bung ngực xác đêm

Hương sắc ngập tràn đang chạm vào xuân
Chúm chím hoa xoan dậy thì mắt tím
Thắp lửa tháng ba mộc miên đỏ rực
Phố nhỏ chạm mùa...mùa chạm trắng hoa sưa

Hàng cau trước nhà... chạm gió ngát hương đưa
Trầu chạm vào vôi khoác bờ môi thắm
Biển chở phù sa chạm đời con sóng
Bên lở bên bồi...chạm dòng chảy hanh hao

Tình yêu muôn đời chạm những khát khao
Chẳng biết tại sao không thể nào định nghĩa
Cho dù méo mó hay là tròn trịa
Sợi dây vô hình buộc chặt chữ vấn vương

Anh thấy không anh ta chạm giữa mùa thương
Cả lúc cách xa, lúc vui, lúc tủi
Lúc chạm mắt nhau...chuông ngực rung đập vội
Là những nhớ nhung đang chạm tận đáy lòng

Ta chạm nhịp đời... Gói ghém những thương mong.

Vũ Thúy/thơ và ảnh em
Thêm
  • inbound344156193.png
    inbound344156193.png
    1.4 MB · Lượt xem: 272
1K
8
6
Viết trả lời...
CHẠM

Năm tháng chạm vào cửa ngưỡng thời gian
Gọt rũa đa đoan chạm những gì nông nổi
Ráng chiều chạm vào hoàng hôn cuối buổi
Để uống cạn ngày bung ngực xác đêm

Hương sắc ngập tràn đang chạm vào xuân
Chúm chím hoa xoan dậy thì mắt tím
Thắp lửa tháng ba mộc miên đỏ rực
Phố nhỏ chạm mùa...mùa chạm trắng hoa sưa

Hàng cau trước nhà... chạm gió ngát hương đưa
Trầu chạm vào vôi khoác bờ môi thắm
Biển chở phù sa chạm đời con sóng
Bên lở bên bồi...chạm dòng chảy hanh hao

Tình yêu muôn đời chạm những khát khao
Chẳng biết tại sao không thể nào định nghĩa
Cho dù méo mó hay là tròn trịa
Sợi dây vô hình buộc chặt chữ vấn vương

Anh thấy không anh ta chạm giữa mùa thương
Cả lúc cách xa, lúc vui, lúc tủi
Lúc chạm mắt nhau...chuông ngực rung đập vội
Là những nhớ nhung đang chạm tận đáy lòng

Ta chạm nhịp đời... Gói ghém những thương mong.

Vũ Thúy/thơ và ảnh em
Thêm
  • inbound344156193.png
    inbound344156193.png
    1.4 MB · Lượt xem: 272
1K
8
6
Viết trả lời...
Tứ Yên có bến đò ngang
Ngày ngày em chở nắng sang bên làng
Sông Lô óng ánh mây ngàn
Em cười đẹp đến ngỡ ngàng mắt anh.

Tươi như sương sớm ngọt lành
Mượt như thảm cỏ nở thành gấm hoa
Mát như cơn gió chan hòa
Êm như mây trắng bao la nương đồi.

Môi hồng như đoá sen tươi
Em cười nghiêng cánh sen vơi đêm hè
Làn môi cắn chỉ nét quê
Cong như trăng khuyết em e ấp cười.

Căng như diều hứng gió trời
Mọng như trái chín dâng mời ai đây
Ngát hương lên chén trà đầy
Môi em thơm quá, thơm lây nụ cười.




Cô lái đò ngang.jpg
Thêm
2K
9
6
Viết trả lời...
Đầu tháng 3,

Thời tiết Hội An như đang dùng dằng giữa xuân và hạ. Ban ngày trời đổ xuống cái nắng vàng ươm, chạm vào da thấy hơi oi bức, nhưng tờ mờ tối chạy xe ngang phố mới thấy gió lùa bên kẽ tai nghe sao lành lạnh, se se.

Cái Tết cổ truyền vừa qua vẫn lưu lại nhiều dấu vết khiến ta hoài niệm, chẳng hạn như màu đỏ của những câu đối mà ta chưa vội gỡ xuống, hay màu vàng của những nụ hoa mai nở muộn trong cái nắng giao mùa. Có chăng, cây cỏ đã trở nên xanh um và cứng cáp, không còn cái màu xanh mơn mởn non nớt như hồi đầu tết, đầu xuân.

DEDBA1BE-3B16-4D59-BA25-0B733410A7CD.jpeg


Người đi ngang phố, đi thành đường. Mùa đi ngang phố, để lại những nỗi niềm tinh tế mà chỉ khi tâm ta lặng lại, đôi chân ta bước chậm lại, ta mới cảm nhận được rõ ràng.

Ta dành cho bản thân mình những phút thảnh thơi trong ngày, dù là hiếm hoi, để ta không phải ôm tiếc nuối khi một hôm ngẩng đầu lên nhìn ra cửa sổ, mới chợt phát hiện ra một mùa nữa đã đi ngang qua phố, phố đã thay màu, cỏ cây thay lá.

Mùa đi ngang phố không người
Người ôm tiếc nuối gượng cười cùng mây
Gió sượt đôi má hây hây
Nghe trong hương gió chất đầy ưu tư…
Thêm
2K
5
7
Viết trả lời...
Vợ là người chẳng họ hàng
Chọn ngày giờ đẹp để sang nhà lmình
Ngày đầu trông thật là xinh
Môi tươi mắt thắm đến đình cũng xiêu
*
Vợ là đáng nể đáng yêu
“Kính vợ đắc thọ”là điều nhắc nhau
Nhớ vòng chung kết toàn cầu
Nhì trời nhất vợ đứng đầu bảng A
*
Vợ là mẹ các con ta
Thường kêu “Bà xã” hiệu là “Phu nhân”
Vợ là tổng hợp: bạn thân
Thủ trưởng,bảo mẫu,tình nhân,mẹ hiền
*
Vợ là ngân khố, kho tiền
Gửi vào nhanh,gọn-rất phiền rút ra
Vợ là vua các loài hoa
Toả hương thơm ngát,đậm đà,ngất ngây
*
Vợ là quả ớt chín cây
Đỏ tươi ngoài vỏ nhưng cay trong lòng
Vợ là một đoá hoa hồng
Vợ là sư tử Hà Đông trong nhà
*
Khi vui nàng đẹp như hoa
Đến khi tức giận cả nhà thất kinh
Khi chiến tranh,lúc hoà bình
Vợ là thám tử luôn rình rập ta
*
Vợ là một vị quan toà
Thăng đường xử án toàn là án treo
Vợ là rượu ngọt tình yêu
Không uống thì khát,uống nhiều thì say
*
Vợ là thùng thuốc súng đầy
Cơn ghen ập đến nổ bay trần nhà
Vợ là nắng gắt, mưa sa
Vợ là giông tố,phong ba,bão bùng
*
Nhiều người nhờ vợ lên ông
Nhiều anh vì vợ mất không cơ đồ
Vợ là cả một vần thơ
Vợ như là những giấc mơ vơi đầy
*
Vợ là một chất men say
Là nước hoa ngoại làm ngây ngất lòng
Vợ là một áng mây hồng
Vợ là hoa hậu để chồng mê say
*
Vợ là khối óc,bàn tay
Vợ là bác sỹ tháng ngày chăm ta
Vợ là nụ,vợ là hoa
Vợ là chồi biếc,vợ là mùa xuân
*
Vợ là tín dụng nhân dân
Vợ là kế toán giải ngân trong nhà
Vợ là âm nhạc, thi ca
Vợ là cô giáo, vợ là luật sư
*
Cả gan đấu khẩu vợ ư ?
Cá không ăn muối coi như đời mờ
Vợ là điểm hẹn, bến chờ
Không vợ đố biết cậy nhờ tay ai
*
Vợ là phúc, thọ, lộc, tài
Chồng ngoan chăm chỉ nộp bài vợ khen
Vợ là tổng quản thanh thiên
Vợ là khoá sắt,xích xiềng cột chân
*
Vợ là dòng suối mùa xuân
Ngọt ngào,xanh mát,trong ngần,yêu thương
Vợ là két sắt, tủ tường
Muốn mở phải nhả lời thương ngọc ngà
*
Vợ là một đôi thùng loa
Mỗi khi chập mạch cả nhà nổi giông
Âm thanh tựa sư tử gầm
Cha con lấm lét mà không dám cười
*
Vợ còn xếp trước cả trời
Vợ là duyên, nợ cả đời của ta
Vợ là biển rộng bao la
Vợ là hương lúa đậm đà tình quê
*
Vợ là gió mát trưa hè
Vợ là hơi ấm thổi về đêm đông
Vợ là chỗ dựa của chồng
Nhiều anh dám bảo”vợ Không là gì”
*
Khoan khoan hãy tỉnh rượu đi
Vợ quan trọng lắm chẳng gì sánh đâu
Việc nhà vợ có công đầu
Nấu cơm,đi chợ,nhặt rau,pha trà
*
Vợ là máy giặt trong nhà
Vợ là cát-sét vợ là ti vi
Nhiều đêm vợ hát chồng nghe
Lời ru xưa lại vọng về bên ta
*
Vợ là làn điệu dân ca
Vợ là bà chủ, vợ là Ô-sin
Vợ là cái máy đếm tiền
Vợ là nội lực làm nên cơ đồ
*
Vợ là thủ quỹ, thủ kho
Vợ là hạnh phúc ấm no trong nhà
Vợ là vũ trụ bao la
Nhiều điều bí ẩn mà ta chưa tường
*
Khi nào giận lúc nào thương
Sớm mưa,chiều nắng chẳng lường được đâu
Vợ là một khúc sông sâu
Vợ như là cả một bầu trời xanh
*
Vợ là khúc nhạc tâm tình
Vợ là cây trúc bên đình làm duyên
Vợ là cô tấm thảo hiền
Vợ là cô cám hám tiền ham chơi
*
Vợ là con vẹt lắm lời
Thích đem so sánh chồng người chồng ta
Vợ là bến đỗ, sân ga
Vợ là tổ ấm cho ta đi về
*
Vợ là khúc hát sông quê
Nốt thương nốt nhớ tràn về đầy,vơi
Vợ là đồ cổ lâu đời
Ai mua chẳng bán tứ thời nâng niu
*
Vợ là cảnh sát hạng siêu
Răn đe,truy sát sớm,chiều nơi nơi
Vợ là con phật cháu trời
Rẽ mây giáng xuống làm người trần gian
Thêm
441
2
1
Viết trả lời...