Mạng xã hội Văn học trẻ

Các loại đề bài Vợ chồng A Phủ tuyển chọn​


Tài liệu tổng hợp các dạng đề văn bài Vợ chồng A Phủ trong Ngữ văn lớp 12, được chọn lọc kỹ lưỡng, bao gồm các dạng đề đọc hiểu, phân tích, cảm nhận, nghị luận,... xoay quanh tác phẩm Vợ chồng A Phủ. Hy vọng rằng với tài liệu này sẽ hỗ trợ giáo viên hiệu quả hơn trong việc giúp học sinh hiểu bài môn Ngữ văn 12 và ôn tập để đạt điểm cao trong kỳ thi THPT Quốc gia.

1. Dạng đề đọc – hiểu (2-3 điểm)

Câu 1: Đọc các đoạn văn sau và trả lời các câu hỏi sau:

'Sống lâu trong cảnh cực khổ, Mị đã quen với điều đó. Giờ đây, Mị thấy mình cũng chẳng khác gì một con trâu hoặc một con ngựa'

“Con ngựa, con trâu cũng có thời gian nghỉ ngơi, đêm đến chúng có thể đứng gãi chân, nhai cỏ, trong khi phụ nữ trong nhà này thì bị chìm đắm trong công việc, làm việc từ sáng đến tối”

'Hàng ngày, Mị không phải chậm rãi như con rùa nuôi trong lư cửa'

'Ngựa vẫn đứng yên gãi chân, nhai cỏ, Mị thấu hiểu rằng mình không bằng con ngựa'


(Trích từ tác phẩm Vợ chồng A Phủ - Tô Hoài)

a. Các kỹ thuật nghệ thuật nào đã được sử dụng trong những câu trên?

* Gợi ý câu trả lời


- Các kỹ thuật nghệ thuật được sử dụng gồm: so sánh, ẩn dụ, vật hoá.

b. Hiệu quả và ý nghĩa của các kỹ thuật nghệ thuật đó là gì?

* Gợi ý cho câu trả lời


Hiệu quả, tác dụng:

- Bằng cách so sánh Mị với con trâu, con ngựa, con rùa, nhà văn làm nổi bật nỗi khổ về cả thể xác lẫn tinh thần của cô gái miền núi này.

- Sử dụng điệp từ 'khổ, còn, đêm ...' nhấn mạnh nội dung diễn đạt đồng thời tạo nhịp điệu cho câu văn.

- Vật hóa (ngược với nhân hóa) nhấn mạnh thêm kiếp người chỉ bằng, thậm chí không bằng kiếp vật.

c. Từ những câu trích trên, bạn hãy viết một đoạn văn tóm tắt về tình cảm, thái độ của nhà văn với đối tượng miêu tả.

* Gợi ý cho câu trả lời


Yêu cầu:

- Hình thức: Viết đoạn văn theo phương pháp quy nạp ⇒ đoạn văn từ ý nhỏ đến ý lớn, từ ý cụ thể đến ý kết luận ⇒ câu chủ đề ở cuối đoạn.

- Nội dung cần tổng kết: Hiểu biết sâu sắc và cảm thông với nỗi khổ đau của nhân vật Mị cũng như phụ nữ miền núi nói chung của nhà văn. Tô Hoài được đánh giá cao về sự am hiểu cuộc sống và lòng nhân đạo.
 
Câu 2: Theo bạn, giọng văn của nhà văn trong đoạn trích sau có điểm gì đặc biệt?

Ở lâu trong khổ đau, Mị đã quen với nó. Bây giờ, Mị tự tưởng mình cũng giống như con trâu, con ngựa, phải sống cuộc sống như chúng. Mị nghĩ mình chỉ biết làm việc, làm việc, và chỉ nhớ lại những công việc đơn điệu, lặp đi lặp lại từng năm, từng mùa, từng tháng: hái thuốc phiện sau Tết, giặt đay và xe đay vào mùa giữa năm, nương bắp vào mùa hè. Cứ như thế, suốt cả đời. Con trâu, con ngựa cũng có cuộc sống của chúng, còn phụ nữ như Mị thì chỉ biết làm việc, làm việc, ngày đêm.

Mỗi ngày, Mị càng im lặng, cô càng trở nên như con rùa nuôi trong xó. Mị sống trong cái buồng kín, có một cửa sổ nhỏ bằng lòng bàn tay. Mỗi khi nhìn ra, chỉ thấy ánh trăng trắng, không biết là sương hay là nắng. Mị cảm thấy như mình chỉ ngồi ở cái cửa sổ đó, đến khi nào chết thì thôi.

( Ngữ văn 12, tập hai, NXB Giáo Dục, 2008, tr.6)


* Gợi ý trả lời

- Giọng trần thuật của tác giả thể hiện ở lối kể chậm với giọng kể trầm lắng đầy cảm thông, yêu mến => giúp người đọc hòa vào dòng ý nghĩ, hòa với tiếng nói bên trong của nhân vật, vừa bóc lột trực tiếp đời sống nội tâm nhân vật vừa tạo được sự đồng cảm.

Câu 3. Hãy phân tích chuỗi hình ảnh so sánh: “Mị tưởng mình cũng là con trâu, mình cũng là con ngựa…; Con ngựa, con trâu làm còn có, đêm nó còn được đứng gãi chân, đứng nhai cỏ, đàn bà con gái nhà này thì vùi vào việc làm cả đêm cả ngày; Mỗi ngày Mị càng không nói, lùi lũi như con rùa nuôi trong xó cửa”.

* Gợi ý trả lời


- Chuỗi hình ảnh so sánh có sự tăng cấp, từ so sánh ngang bằng (Mị tưởng mình cũng là con trâu, mình cũng là con ngựa…) đến so sánh hơn (Con ngựa, con trâu làm còn có, đêm nó còn được đứng gãi chân, đứng nhai cỏ, đàn bà con gái nhà này thì vùi vào việc làm cả đêm cả ngày.); từ sự đè nén, áp bức về thể xác đến sự chèn ép nặng nề về tinh thần khiến Mị trở thành con người bị tê liệt hoàn toàn về ý thức sống (Mỗi ngày Mị càng không nói, lùi lũi như con rùa nuôi trong xó cửa.).

- Tác dụng: Nghệ thuật so sánh giúp Mị hiện lên sâu sắc hơn, tưởng như chính Mị là một công cụ lao động sống hoàn toàn không có ý thức về sự sống.

Câu 4. Nêu cảm nhận của anh (chị) về chi tiết “căn buồng Mị ở có một chiếc cửa sổ một lỗ vuông bằng bàn tay, trông ra cũng chỉ thấy trăng trắng. Mị nghĩ rằng mình cứ chỉ ngồi trong cái lỗ vuông ấy mà trông ra, đến bao giờ chết thì thôi”.

Suy nghĩ đó phản ánh điều gì trong thái độ sống của Mị ?

* Gợi ý trả lời


- Chi tiết căn phòng Mị sống có một cái cửa sổ một lỗ vuông nhỏ, nhìn ra chỉ thấy ánh trăng trắng, điều này có ý nghĩa sâu sắc:

+ Mô tả cuộc sống khó khăn, đen tối, bế tắc của Mị.

+ Tiết lộ sâu sắc sự bất công của xã hội miền núi Tây Bắc Việt Nam trước khi Cách mạng Tháng Tám diễn ra.

- Suy nghĩ của Mị cho thấy thái độ phải lòng, chấp nhận, và buông bỏ theo số phận.

Câu 5: Đọc đoạn trích dưới đây và trả lời câu hỏi trên được viết theo hình thức biểu đạt chính nào?

Đám than đã bốc lên lửa. Mị không thổi, cũng không đứng lên. Mỵ nhớ lại cuộc đời mình. Mỵ tưởng tượng rằng có lúc nào đó, có lẽ A Phủ không thể trốn thoát được nữa, lúc đó bố con thống lý sẽ đổ bổ vào Mị đã tháo gỡ dây trói cho hắn, Mỵ sẽ phải bị trói thay vào đó. Mỵ sẽ chết trên cái cọc ấy. Nghĩ như vậy, nhưng Mị không cảm thấy sợ... Trong bóng tối, Mỵ bước lại rón rén, A Phủ vẫn nhắm mắt. Nhưng Mỵ cảm thấy như A Phủ biết rằng có người đang tiến lại... Mỵ lấy con dao nhỏ cắt lúa, cắt dây trói. A Phủ hừ một hơi từng hơi, như rắn thở, không rõ có mê hay tỉnh. Mỗi lần, khi cởi hết dây trói trên người A Phủ, Mỵ đều hoảng sợ. Mị chỉ thì thầm một tiếng 'Đi đi...' rồi Mỵ nín lại. A Phủ cúi xuống nhưng không thể bước nổi. Nhưng trước khi cái chết có thể đến, A Phủ dậy mạnh mẽ, vùng lên, chạy.

Mị đứng yên trong bóng tối.

Trời tối đen. Mị vẫn tiếp tục bước đi. Mỵ đuổi theo A Phủ, vặn cả lưng xuống dốc.


(Trích Vợ chồng A Phủ - Tô Hoài)

* Gợi ý trả lời

- Đoạn trích sau được viết theo phong cách tự sự.
 

Dạng viết bài văn (4-6 điểm)

Bài 1: Phân tích tác phẩm Vợ chồng A Phủ của nhà văn Tô Hoài.

* Gợi ý trả lời

I. Khởi đầu


- Giới thiệu về tác giả

+ Tô Hoài là một nhà văn với phong cách trần thuật hóm hỉnh

+ Ông nổi tiếng với các tác phẩm văn học dân gian và hồi ký.

- Giới thiệu về tác phẩm:

+ Tập Truyện Tây Bắc xuất bản tác phẩm Vợ chồng A Phủ

+ Tác phẩm thể hiện sự đau khổ của dân tộc Tây Bắc dưới ách thống trị của

thực dân Pháp, đồng thời ca ngợi vẻ đẹp của con người trong vùng này.

II. Phần chính

1. Nhân vật Mị


a. Trước khi trở thành con dâu nợ nần

- Mị là một cô gái trẻ trung, hồn nhiên, mang dòng máu người Mông, có tài năng trong việc thổi sáo

- Mị luôn mong mỏi bước theo tiếng gọi của tình yêu và lòng hiếu thảo.

- Mị làm việc chăm chỉ và hiểu rõ giá trị của cuộc sống tự do.

b. Sau khi trở thành con dâu nợ nần

- Nguyên nhân: Món nợ được kế thừa từ thời cha mẹ của Mị.

- Mị phải gánh chịu những đau đớn về cả thể xác và tinh thần.

- Mị dần trở nên cảm thấy kiệt sức với nỗi đau.

- Trong đêm hội mùa xuân ở Hồng Ngài, tinh thần sống động của Mị đã trỗi dậy:

Âm nhạc của cuộc sống ngoài kia (tiếng trẻ em chơi đùa, tiếng sáo gọi nhớ về người yêu, ...) đánh thức lại những kỷ niệm trong quá khứ.

Mình nhận ra sự tồn tại của bản thân mình “bùng cháy trở lại”, “Mình còn trẻ lắm...”, với mong muốn tự do, chiếu sáng căn phòng tối, muốn “đi chơi tết” để kết thúc sự tù tội.

Khi bị A Sử trói, tâm trí mình vẫn bay bổng theo tiếng sáo, tiếng hát của tình yêu đến từ những cuộc vui chơi. Khi tỉnh dậy, cô chợt nhận ra thực tại.

Khi bị A Sử trói, trái tim của mình vẫn bay bổng theo tiếng sáo, tiếng hát của tình yêu đến từ những cuộc chơi. Khi tỉnh dậy, cô chợt nhận ra thực tại.

Khi bị A Sử trói, lòng mình vẫn bay bổng theo tiếng sáo, tiếng hát của tình yêu đến từ những cuộc vui chơi. Khi tỉnh dậy, cô chợt nhận ra thực tại.

Khi bị A Sử trói, tâm trạng mình vẫn bay bổng theo tiếng sáo, tiếng hát của tình yêu đến từ những cuộc vui chơi. Khi tỉnh dậy, cô chợt nhận ra thực tại.

Khi bị A Sử trói, tình cảm của mình vẫn bay bổng theo tiếng sáo, tiếng hát của tình yêu đến từ những cuộc vui chơi. Khi tỉnh dậy, cô chợt nhận ra thực tại.

- Nhận xét: Mình luôn ẩn chứa sức sống mãnh liệt, sức sống ấy luôn nằm im trong lòng người phụ nữ Tây Bắc và chỉ chờ đợi cơ hội để bùng phát mạnh mẽ.

- Khi A Phủ lấy mất bò và bị trói:

+ Ban đầu Mình shock vì sau một đêm tình mùa xuân, cô trở về như một xác không hồn.

+ Khi nhìn thấy giọt nước mắt của A Phủ, làm cho Mình đồng cảm, chợt nhớ về hoàn cảnh của mình trong quá khứ, Mình lại biết thương mình và thương cho số phận bị đày của mình.

+ Ban đầu Mình shock vì sau một đêm tình mùa xuân, cô trở về như một xác không hồn.

+ Khi nhìn thấy giọt nước mắt của A Phủ, làm cho Mình đồng cảm, chợt nhớ về hoàn cảnh của mình trong quá khứ, Mình lại biết thương mình và thương cho số phận bị đày của mình.

+ Ban đầu Mình shock vì sau một đêm tình mùa xuân, cô trở về như một xác không hồn.

đọa “có thể ngày mai người kia sẽ qua đời, qua đời đau đớn, ... phải qua đời”.

+ Tức giận trước tội ác của bọn thống lí, Mình cắt dây đay để tháo trói cho A Phủ. Mình sợ cái chết, sợ nhà thống lí, cô chạy theo A Phủ tìm cách thoát.

Nhận xét: Mình là người con gái im lặng nhưng mạnh mẽ, hành động của Mình đã làm suy yếu quyền lực, thần quyền của bọn thống trị miền núi.

2. Nhân vật A Phủ

- Số phận: mồ côi cha mẹ, không còn họ hàng, trưởng thành bằng công việc tạm thời, sau đó trở

+ Tức giận trước tội ác của bọn thống lí, Mình cắt dây đay để tháo trói cho A Phủ. Mình sợ cái chết, sợ nhà thống lí, cô chạy theo A Phủ tìm cách thoát.

Nhận xét: Mình là người con gái im lặng nhưng mạnh mẽ, hành động của Mình đã làm suy yếu quyền lực, thần quyền của bọn thống trị miền núi.

+ Hồi bé, mạnh mẽ và gan dạ: bị đem bán xuống nông thôn nhưng vẫn dũng cảm leo lên núi trốn tránh

+ Trưởng thành, chàng trai trở nên khỏe mạnh, chăm chỉ, khéo léo, biết làm mọi công việc. Là người luôn phản kháng trước sự bất công (đánh A Sử), mong mỏi tự do (kìm nén đau để tìm cách thoát khỏi sự trói buộc khi bị cắt dây).

Nhận xét: A Phủ được nhìn từ bên ngoài với những lời nói súc ích, hành

động mạnh mẽ, dữ dội.

3. Nghệ thuật:

Ngôn ngữ, cách diễn đạt mạnh mẽ của miền núi, phong cách trình bày linh hoạt với sự chuyển đổi quan điểm trần thuật, mô tả thành công tâm lý nhân vật và hình ảnh tự nhiên.

III. Tổng kết.

Tác phẩm chứa đựng giá trị nhân đạo sâu sắc: sự đồng cảm với số phận đau

đau của những người phải chịu đựng áp bức, lên án bọn thống trị miền núi, bọn thực dân, ca ngợi vẻ đẹp, sức sống tiềm ẩn trong mỗi con người Tây Bắc.

Phân tích tâm trạng biến đổi của nhân vật Mị.
 
Đề 2: Phân tích nhân vật Mị trong truyện ngắn “Vợ chồng A Phủ” của Tô Hoài.

* Gợi ý trả lời

I. Giới thiệu


Tô Hoài là một nhà văn tinh tế trong việc phác thảo các hoạt động sinh hoạt, phong tục tập quán của các vùng miền, ông có sở thích sử dụng ngôn từ đa dạng, phong phú, lối viết trần thuật tự nhiên.

Truyện “Vợ chồng A Phủ” là một tác phẩm ngắn mà Tô Hoài thể hiện rõ phong cách của mình, việc viết về cuộc sống của những người dân Tây Bắc, với sức mạnh tiềm ẩn đã nổi lên để chiến đấu chống lại kẻ áp bức.

Nhân vật Mị là biểu tượng tuyệt vời cho sức sống bị áp bức của phụ nữ.

II. Phần thân

1. Mị là một cô gái sở hữu những phẩm chất tốt đẹp


- Trước khi trở thành dâu nhà thống lí Pá Tra:

+Mị là một cô gái trẻ Mông, tươi trẻ, trong sáng, có khả năng thổi sáo “thổi lá cũng giỏi không kém sáo được bao nhiêu người mê”

+ Mị đã trải qua tình yêu, cũng đã được yêu, luôn mong mỏi theo đuổi tiếng gọi của tình yêu.

Hiếu thảo, chăm chỉ, ý thức về giá trị của cuộc sống tự do nên sẵn lòng làm nương ngô để trả nợ thay cho cha.

2. Nạn nhân của sự bất công và áp bức

- Sau khi trở thành dâu nhà thống lí Pá Tra: bị “cúng trình ma” nhà thống lí, làm con dâu trả nợ, bị bóc lột sức lao động, “thấp hơn con trâu con ngựa”, “phụ nữ trong nhà này chỉ biết làm việc”, bị đày đọa trong địa ngục trần gian, bị đánh, bị trừng phạt, bị trói, ...

- Mị dần trở nên chán chường với nỗi đau: một cô gái lúc nào cũng thế dù làm mọi việc, thức cả đêm, ... đều u buồn, không quan tâm đến thời gian “mất mát đều như đội nặng ...không thể phân biệt là sương hay nắng”.

Mị sống chậm chạp “như con rùa nuôi trong xó cửa”, “lâu ngày trong cơn khổ Mị đã quen”.

3. Sức mạnh sống mãnh liệt trong nhân vật Mị

- Khi bị đẩy vào tình thế làm con dâu trả nợ Mị đã suy nghĩ đến việc tự tử bằng lá ngón, không chấp nhận cuộc sống mất đi tự do.

- Trong đêm hội mùa xuân ở Hồng Ngài, sức mạnh sống của Mị đã hồi sinh:

+ Tiếng ồn ào cuộc sống bên ngoài (tiếng trẻ con chơi đùa, tiếng sáo triệu hồi ký ức, ..) xâm nhập vào tâm trí, đánh thức những kỷ niệm trong quá khứ của Mị.

+ Mị nhè nhẹ hát vang, trong khoảnh khắc tâm hồn trở về với tuổi trẻ rực rỡ, khao khát tình yêu hạnh phúc.

+ Mị nhận thức được sự tồn tại của chính mình “cảm nhận hồi sinh”, “Mị còn trẻ lắm. +Mị vẫn còn trẻ. Mị muốn đi chơi”, khao khát tự do

+Tinh thần chống đối mạnh mẽ: lấy miếng mỡ để chiếu sáng căn phòng tối, khao khát tự do muốn “đi chơi Tết” để kết thúc sự giam cầm.

+Khi A Sử trói, trái tim Mị vẫn mơ mộng theo tiếng sáo, tiếng hát của tình yêu đến những lễ hội. Khi tỉnh giấc, cô chợt trở về với thực tại.

=> Nhận xét: Mị luôn ẩn chứa sức sống mãnh liệt, sức sống đó luôn rực cháy trong lòng phụ nữ miền núi và chỉ cần một cơ hội để bùng nổ mạnh mẽ.

- Khi A Phủ làm mất bò, bị trói đứng:

+ Ban đầu Mị lạnh lùng vì sau đêm mùa xuân lãng mạn, cô trở thành một thân xác vô hồn.

Khi nhìn thấy giọt nước mắt của A Phủ làm cho Mị cảm thông, cô chợt nhớ đến hoàn cảnh của mình trong quá khứ, Mị lại tự thương mình và thương cho số phận bị đày đọa của con người, “có lẽ ngày mai người đó sẽ chết, chết đau, ... phải chết”.

+ Phẫn nộ trước tội ác của bọn thống lí, Mị cắt dây đay để giải thoát A Phủ khỏi cảnh trói buộc

+Mị sợ cái chết, sợ cảnh khổ sẽ phải chịu đựng trong nhà thống lí, cô bỏ chạy theo A Phủ tìm lối thoát ra khỏi địa ngục trần gian.

=> Nhận xét: Mị là một phụ nữ yếu đuối nhưng vẫn mạnh mẽ, có sức sống tiềm tàng, hành động của Mị đã đánh đổ sức mạnh, uy quyền của bọn thống trị miền núi.

III. Kết luận

- Trình bày suy nghĩ về hình tượng nhân vật Mị.

- Nghệ thuật: ngôn ngữ, cách diễn đạt sắc sảo của miền núi, lối viết trần thuật linh hoạt với sự chuyển đổi quan điểm trần thuật, miêu tả thành công tâm lí nhân vật và hình ảnh tự nhiên.

- Tác phẩm chứa đựng giá trị nhân đạo sâu sắc: sự đồng cảm với số phận đau khổ của những con người chịu áp bức, kêu gọi lên án bọn thống trị miền núi, bọn thực dân, tôn vinh vẻ đẹp, sức sống tiềm ẩn trong mỗi con người Tây Bắc.
 
Đề 3: Phân tích tâm trạng biến động của Mị trong đêm tình mùa xuân ở Hồng Ngài

* Gợi ý trả lời

I. Giới thiệu:


- Thông tin về tác giả và tác phẩm

- Tóm tắt ngắn gọn về nhân vật Mị trong tác phẩm “Vợ chồng A Phủ”. Tâm trạng của Mị trước đêm xuân.

II. Phần thân:

– Phân tích tâm trạng của Mị trong đêm mùa xuân.

+ Trước khi đêm mùa xuân đến, do bị đày đọa, áp đặt, Mị trở thành một người phụ nữ “vô hồn”, mất hết ý niệm về thời gian và không gian. Cuộc sống của Mị lúc đó không khác gì cuộc sống của con trâu, con ngựa trong nhà thống lí Pá Tra. Tuy nhiên, sức sống trong Mị vẫn chưa hoàn toàn bị tắt.

-> Sức sống trong Mị có thể bị dập tắt mãi mãi, nhưng cũng có thể sẽ lại trỗi dậy khi có điều kiện.

+ Do ảnh hưởng của bên ngoài đối với Mị trong đêm mùa xuân. Mùa xuân năm đó ở Hồng Ngài đẹp và quyến rũ không biết bao.

--> Đặc biệt, không gian sặc mùi sắc màu cùng âm thanh sáo vọng tha thiết đã đánh thức kí ức của Mị. Tiếng sáo vô tình hay cố ý gợi lên những kỷ niệm “Mị nghe tiếng sáo vọng lại, lòng nhớ nhung đầy”. “Mị nhớ lại bài hát của người đang thổi sáo”…

- Mùa xuân ấy tràn ngập sắc màu, tiếng vang. Điều đó làm Mị liên tưởng đến thế giới đã từng làm Mị hạnh phúc. Chúng gợi cho Mị nhớ về quá khứ. Ngày xưa, Mị thường uống rượu vào dịp Tết. Bây giờ, Mị vẫn còn uống rượu. Sau đó, Mị say.

- Rượu – chất men thức tỉnh phần cuộc đời đã qua của Mị. “Khi say, Mị lại sống lại những ngày xưa. Ngày xưa, Mị rất vui sướng. Tai Mị vẫn nghe tiếng sáo vọng lại từ đầu làng. Đó là tiếng sáo của tình yêu, của tuổi trẻ tràn đầy sức sống. Mị không còn là cô con dâu gạt nợ nhà thống lí Pá Tra nữa. Mị đang uống rượu bên bếp và thổi sáo, thổi lá cũng hay như thổi sáo. Có biết bao người mê, đêm ngày đã theo Mị. Đó, Mị vẫn còn trẻ.”

- Trong bối cảnh của đêm mùa xuân, sự tương phản giữa thế giới mơ hồ được thức tỉnh và cuộc sống hiện thực: Khi say, Mị nhớ và sống lại quá khứ, nhưng thực tế, Mị vẫn đang sống trong nhà thống lý Pá Tra, giam giữ bởi cuộc sống khổ cực cùng A Sử. Sự đối lập giữa hạnh phúc tuổi trẻ và cuộc sống như con trâu, con ngựa khiến Mị suy nghĩ đến việc kết thúc đời mình, như lúc trở về nhà thống lý Pá Tra. Mị ước rằng có lá ngón trong tay, Mị sẽ tự làm cho mình chết ngay lập tức thay vì sống trong nỗi nhớ. Nhớ lại chỉ khiến Mị đau lòng và rơi nước mắt. Tiếng sáo vẫn vang vọng, tiếng sáo gọi Mị đi, nhưng Mị muốn quên, không muốn nhớ về quá khứ. Tiếng sáo ấy vẫn vang vọng, làm Mị thêm đau lòng. Mị muốn thoát khỏi cái cảnh nhưng cửa kính mờ đục này!

- Tuy nhiên, Mị tìm kiếm sự giải thoát bằng cách khác. Mị quyết định rời khỏi nhà như một người trẻ trung vui vẻ bên ngoài làng. Mị muốn giải thoát một cách lặng lẽ nhưng mạnh mẽ: Mị đi đến góc nhà, lấy ống mỡ và đốt sáng... Mị sửa lại tóc, Mị lấy chiếc váy ở trong vách ra... Mị thay đổi cả chiếc áo. Mị làm tất cả, tự tin và quyết đoán như lúc trước, khi tiếng sáo vẫn vang vọng trong đầu Mị.

- Kế hoạch giải thoát của Mị bị phá vỡ: A Sử bất ngờ khi thấy Mị. Hắn chỉ biết rằng Mị muốn đi chơi. Chồng tàn ác hơn cả con hổ không nhận ra rằng trước mặt hắn là một Mị khác, Mị của quá khứ mà hắn đã lừa dối và mang về. Hắn đánh tan mọi kế hoạch của Mị: A Sử kéo Mị lại, buộc hai tay Mị lại bằng dây đay. Hắn cầm một thúng dây ra để trói Mị vào cột nhà. Tóc Mị phủ xuống mặt, A Sử buộc tóc của Mị vào cột khiến Mị không thể cúi, không thể gật đầu...

III. Kết bài:

- Thành công của Tô Hoài là đã tạo ra một nhân vật sống chủ yếu thông qua tâm trạng, với tâm trạng. Mặc dù trong đêm mùa xuân, Mị ít hành động, nhưng vẫn thu hút người đọc với một con người từ cõi u tối mơ hồ bắt đầu thức tỉnh. Không gian, thời gian và giọng kể của tác phẩm đều phản ánh tâm trạng đó. Tô Hoài đã đặt tấm lòng của mình vào tâm trạng của Mị, để người đọc cảm nhận, khi vui vẻ hay đau khổ.