Chương II: Chiến trận tại Summrta
Osward quay trở lại thành Summrta vào buổi sáng sớm, trước cả tiếng chuông ở nhà thờ Dockbell trong khi binh lính vẫn còn đang trên đường. Hắn hiên ngang bước vào thành với bộ dạng ngạo nghễ của kẻ chiến thắng. Hắn ta kéo lê đôi vợ chồng của người đội trưởng Heddwich, họ sẽ trở thành món hàng đắt giá để Osward có được cho mình danh vọng và quyền lực.
Bộ dạng và tính cách hống hách của Osward khiến cho mọi người đều xa lánh hắn. Tội lỗi của Osward đều được mọi người biết, nhưng họ đều phải bất lực vì không có địa vị ở một vương quốc như thế này.
Hầu hết tất cả người dân trong thành, ai ai cũng biết về những câu chuyện đáng kinh tởm của hắn ta, thậm chí còn có cả những gia đình là nạn nhân của hắn. Thế nhưng, do họ chỉ có quyền lợi cao hơn bọn nô lệ, nên tội lỗi không thể bị lật tẩy nên hắn chưa bao giờ bị trừng trị cả.
Osward đi tới đâu, những ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống hắn dõi theo tới đó.
Sau một hồi lâu, hắn đã đi tới được cung điện để diện kiến được vị vua mới của Naoorlogs.
Hắn bước tới, quỳ xuống, hai tay để trước ngực chụm lại vào nhau rồi nói:
- Oauaqia vua Oorlog XVIII.
Vị vua nhếch mép mỉm cười, bảo:
- Miễn lễ.
Osward đứng dậy, phủi bụi bám ở đầu gối rồi dâng lên cho vua hai chiến lợi phẩm của mình, nói:
- Thưa ngài, đây là tên phạm tội cùng với vợ của hắn ạ.
Vua cau mày, hỏi:
- Sao chỉ có hai tên thế? Đứa con của bọn chúng đâu?
- Dạ thưa…. đã để xổng mất rồi ạ.
Vua Oorlog XVIII đập thật mạnh xuống bàn, quát:
- Mau đi bắt thằng nhóc đó về cho ta. Nó mới chính là thứ ta cần.
Osward biện minh:
- Nhưng… thằng nhóc biến mất ngay trước mặt tôi…
Vua thét lên:
- Mau bắt nó về cho ta!
Osward vô cùng tức giận nhưng hắn vẫn giữ vẻ bình tĩnh, nói:
- Vâng ạ. Tôi sẽ mang thằng bé về trong thời gian sớm nhất.
Osward đem thẳng hai vợ chồng thẳng xuống tầng ngục. Đây là nơi giam giữ những tên tù nhân phạm trọng tội với mức án tử hình hoặc chung thân. Nơi đây sẽ giúp bọn chúng chịu đựng lại sự đau đớn, những mất mát đau khổ tương tự như mình gây ra cho người khác.
Gương mặt Osward hầm hầm tức giận. Hắn đâu chịu lép vế bất cứ ai và sẽ lợi dụng mọi người để lấy thêm quyền lực cho bản thân, nhưng rồi Osward bỗng nở lên một nụ cười nham hiểm như thể hắn đã nghĩ ra được một kế hoạch gì đấy.
Khi bọn lính vừa về đến thành, Osward lại tiếp tục giao cho bọn chúng một nhiệm vụ mới. Hắn ta tự lấy danh của vua để thực hiện ý đồ đen tối này của mình.
Trước tiên, để bọn lính gác tạm tin hắn, Osward đã xin chiếu chỉ lục soát có cả dấu ấn của vua từ trước. Vì thế, khi Osward đưa cho bọn lính, chúng chỉ biết răm rắp tuân theo.
Nhưng Osward còn bảo chúng:
-Nếu các ngươi tìm thấy được bất kì đứa trẻ sơ sinh nào, thì phải giết nó. Thà giết làm còn hơn bỏ sót, ta không muốn đức vua phải thất vọng.
- Vâng ạ.
Rồi bọn chúng lên ngựa, phóng thật nhanh về hướng tây, dọc theo con đường mòn tiến tới ngôi làng Horita.
Mười hai giờ trưa, trời nóng kinh khủng. Gió thổi hiu hiu, không mát tí nào mà chỉ đưa thêm hơi nóng vào mặt quân lính. Chúng đi với nhau thành một đoàn quân, trải dài ra gần nửa dặm, dưới sự chỉ huy của Kaphal.
Một tên mở miệng than thở:
- Tên Osward ngày càng quá đáng. Hắn bắt chúng ta làm hết việc này, đến việc khác thế. Tôi không chịu nổi nữa rồi.
Kaphal nhìn hắn rồi nói:
- Biết làm sao được. Chúng ta đâu có quyền lực như hắn.
- Rồi bọn mình phải phục tùng cho Osward suốt à?
Kaphal gắt lên:
- Tiếp tục hành trình đi, đừng luyên thuyên nữa.
Sau một thời gian dài từ trưa cho đến tận rạng sáng của hôm sau, bọn chúng cũng tới ngôi làng.
Kaphal ra lệnh cho bọn lính giấu mấy con ngựa rồi tìm chỗ ẩn nấp:
- Mau tản ra, tìm các bụi cây, gốc cây mà ẩn nấp. Không được để cho bất cứ ai tìm thấy. Rõ chưa
Những tên lính được giao nhiệm vụ vội vàng chuẩn bị cung tên, xe nỏ cho cuộc tập kích sắp tới. Hàng ngàn bộ cung tên được lắp đặt, đầu tên tẩm chất độc, có cả chất bắt cháy. Tuy vậy người dân trong làng vẫn không biết gì mà vẫn đang còn say trong giấc ngủ.
Một tên sơ ý dẫm phải cành cây khô, phát ra tiếng động khá to, nhưng may cho hắn là chưa ai phát hiện. Kaphal rít lên giận dữ rồi lại tiếp tục công việc. Tất cả đã xong, bây giờ bọn chúng chỉ chờ thời cơ để tấn công, chỉ cần một cơn gió thật mạnh từ hướng bắc xuống kết hợp với mũi tên bắt cháy thì cả ngôi làng sẽ ngập trong biển lửa.
Thời cơ đã đến, một cơn gió hướng bắc với sức mạnh vừa đủ để tạo ra biển lửa. Kaphal liền la lên:
- Khai hỏa!
Hơn bảy mươi mũi tên lửa được bắn thẳng qua phía bên làng. Bắn xong, bọn chúng ùa lên, chia ra từng nhóm nhỏ, mỗi nhóm ba người, tấn công các ngôi nhà. Dân làng bừng tỉnh giấc, nhưng đã quá muộn, bọn lính đã tấn công vào trong nhà, tên cầm kiếm, kẻ cầm cung giết hết tất cả mọi người ở làng.
Một số người có được vũ khí trong tay, đứng lên chiến đấu. Lapqa – một thanh niên tài giỏi trong làng, tinh thông võ nghệ. Nhưng bọn lính không tấn công anh ta, chúng chỉ nhằm vào trẻ sơ sinh mà giết. Các thanh niên trai tráng trong làng xông lên, bảo vệ quê hương của mình khỏi lũ lính hung bạo này.
Kaphal quát lên:
- Giết bọn chống cự trước cho ta.
Lapqa lao lên trước tiên, tấn công từng tên lính một với thanh Batogrix. Anh nhắm mắt lại niệm “Loqj”, thanh kiếm đỏ bừng lên, như có thêm sức mạnh. Một tá những tên lính lao lên tấn công Lapqa, nhưng đều bị thanh kiếm hạ gục. Thanh kiếm với sức mạnh huyền bí đã quyến rũ Kaphal bước vào trận chiến này. Kaphal là một lão tướng, trải qua nhiều cuộc chiến, nhiều lần cạch mặt nhau trên chiến trường, còn Lauqa là một thanh niên trẻ tuổi, thiếu sự nhạy bén.
Cậu lao lên, đâm trượt ngang cổ của Kaphal. Nhưng chỉ với một sai lầm, Kaphal đã kịp tung ra một nhát kiếm chí tử vào bụng anh. Ông dành chiến thắng, thanh Batogrix nằm trong tay. Ông không kết liễu cậu mà giơ mũi kiếm ngay mắt Lauqa, cảnh cáo:
- Hãy cẩn thận trong tất cả trận chiến một đấu một, đừng chủ quan như vậy.
Lauqa sợ sệt, tay ôm bụng, mồ hôi nhễ nhại. Anh ta không muốn phải bỏ mạng quá sớm. Van xin:
- Xin ngài hãy tha mạng.
Kaphal trả lời:
- Ta không giết cậu đâu, nhưng thanh kiếm thì phải thuộc về Kaphal này.
Lauqa tức lên, mặt anh đỏ tái lên nhưng Lauqa vẫn đủ thông minh để biết mình cần phải bình tĩnh trong tình huống này. Anh đáp lại:
- Được thôi.
Trong lúc đó, bọn lính đã xông vào nhà dân làng, tìm từng đứa trẻ sơ sinh mà giết, theo lệnh của Osward. Một tên la lớn:
- Bọn trẻ sẽ được ta tìm thấy cả thôi, không đứa nào sống nổi qua biển lửa đâu. Đừng cố trốn nữa. Mau ra đây đi.
Chúng tấn công cả những phụ nữ, trẻ em nào cản chúng lại. Giết, là thứ chúng bận tâm bấy giờ.
Ngôi làng cháy rụi. Trẻ em thì bị tàn sát gần hết, nhiều người trong làng bị thương khi ra sức chiến đấu với chúng. Máu lênh láng trên các con đường trong làng, hàng ngàn con người đã mất.
Lauqa được tha mạng, nhưng anh đánh mất thanh Batogrix và không thể bảo vệ làng mình. Dù cho đau đớn vô vàn, anh ta chỉ có thể thét, tức giận rồi trở nên vô cùng thất vọng về bản thân.
Kaphal và bọn lính lác lui về, nhưng không tìm thấy đứa con bị mất tích của hai vợ chồng đó.
Osward đang nóng lòng đợi tin từ bọn lính. Tuy nhiên, sẽ càng tốt cho hắn nếu không tìm được đứa bé. Do bọn dân làng chắc chắn sẽ đến đây và trả thù.
Rạng sáng của hôm sau, gió thổi nhè nhẹ nhưng chẳng còn bao lâu, nơi đây sẽ lại xảy ra cuộc đấu tranh, để chống lại ách thống trị của vua Oorlog XVIII.
Tin tốt gửi đến Osward. Kaphal báo cáo với hắn:
- Dạ thưa, không tìm thấy đứa trẻ ạ.
Osward giả vờ cau mày, song cho Kaphal cáo lui rồi chờ đợi sự trả thù của dân làng.
Tám giờ sáng của mười ngày sau, hơn hai ngàn xe ngựa tiến thẳng tới thành Summrta, dân làng Horita đã gọi thêm tiếp viện từ đồi Woodhill, vua Oorlog XVIII vẫn chưa biết sự việc. Osward giả vờ vào lay ông dậy, rồi cả hai cũng bỏ trốn. Họ lên xe ngựa, rồi chạy thẳng về phía đông, vào sâu trong rừng, nơi vắng người, có thể ẩn nấp khỏi sự truy lùng này.
Thực ra Osward không tốt với ông như vậy, hắn dự sẽ đưa qua nơi này. Sau đó chính tay kết liễu vị vua đang mang tội danh này, để trở thành một người hùng.
Ở tại cung điện, cuộc đụng độ đã diễn ra, Kaphal một lần nữa phải xuất trận, tay cầm thanh Batogrix, tiêu diệt từng tên nổi loạn.
Lauqa xuất hiện, quyết sẽ một mất một còn với Kaphal, anh không muốn mình phải mang danh kẻ thua cuộc, trên tay cầm vũ khí của bọn kỵ binh. Rồi lao vào một cuộc chiến không hồi kết.
Osward kết liễu vua bằng chính tay mình, hắn nở nụ cười man rợ như đã đạt được điều mình muốn.
Cả phía Tây và Bắc của Naoorlogs đang trong tình trạng rối ren, không người lãnh đạo.
Và cuộc chiến vẫn sẽ tiếp tục, dường như không có kết thúc!
Sửa lần cuối bởi điều hành viên: