Mạng xã hội Văn học trẻ

Nam Kháng

Thành Viên
28/2/21
11
0
1,000
22
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, em yêu chị!
liiiBạn biết tình đầu và tình cuối khác nhau ở điểm nào không? Tình đầu là tình cảm bạn nghĩ đây là tình cuối cùng, còn tình cuối lại cho bạn thấy đây mới là mối tình đầu.
 

Ngọc Sơn

Thành Viên
15/3/21
12
0
1,000
46
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, em yêu chị!
liiiĐừng bao giờ nói không còn yêu nữa nếu nước mắt của người kia vẫn có thể giữ chân bạn.
 

Cẩm dương

Thành Viên
15/3/21
12
0
1,000
20
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, em yêu chị!
liiiNơi đẹp nhất là nơi chúng ta chưa từng đi qua, khoảng thời gian đẹp nhất là khoảng thời gian không thể quay trở lại.
 

Sơn Lê

Thành Viên
15/3/21
13
0
15,984
19
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, em yêu chị!
liiiVũ khí lợi hại nhất của người phụ nữ không phải là “nước mắt” mà là sự “im lặng”. Im lặng để níu kéo, im lặng để từ bỏ. Im lặng để thể hiện nỗi đau khôn xiết. Im lặng để không ai có thể biết được tâm trạng của mình.
 

Đan Nhi

Thành Viên
15/3/21
11
0
1,000
23
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, em yêu chị!
liiiCho dù lãng phí cả cuộc đời này, tôi cũng phải làm cho em yêu tôi.
 

Hà Giang

Thành Viên
16/3/21
12
0
1,000
23
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, em yêu chị!
liiiNgày nào còn được sống trong tình yêu thì ngày đó chính là ngày tươi đẹp nhất trong cuộc đời mỗi người.
 

Đinh Diệu

Thành Viên
16/3/21
13
0
1,000
20
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, em yêu chị!
liiiRời xa ai đó, thật ra không dễ nhưng chúng ta rồi sẽ làm được thôi. Chỉ là, đôi khi phải chấp nhận cô đơn, chấp nhận một mình. Chấp nhận những đêm nhớ đến quặn lòng, những buổi sáng thức dậy đợi mãi một dòng tin nhắn như đã từng.
 

Ngọc Lan

Thành Viên
17/3/21
12
0
1,000
24
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, em yêu chị!
liiiKhi bạn thất bại đó chính là bài học quí giá nhất để bản thân tiếp tục vươn lên trong cuộc sống
 

Lâm Nguyễn

Thành Viên
17/3/21
12
0
1,000
24
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, em yêu chị!
liii
  1. Ai cũng thế, luôn tự bảo vệ cho bản thân. Nhưng họ phải hiểu rằng, đôi khi phải chịu thiệt thòi mới hiểu đươc cuộc sống này vốn dĩ không công bằng.
 

Kiều Ngọc Hà

Thành Viên
17/3/21
10
0
1,000
24
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, em yêu chị!
liiiCon đường nào tôi bước qua cũng khiến mình thất bại.
 

Bích Thuỷ

Thành Viên
17/3/21
12
0
1,000
24
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, em yêu chị!
liii
  1. Cứ mãi bước đi trên con đường nhung lụa. Thì khi bạn phải qua con đường đầy gai góc sự đau đớn có làm bạn chùng bước không?
 

Gia Anh

Thành Viên
17/3/21
12
0
1,000
23
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, em yêu chị!
liii
  1. Ta chỉ muốn mình mãi là một đứa trẻ để được tự do khóc. Tự do cười và cảm nhận cuộc sống thật ấm êm bình dị và không phải cố dấu đi cảm xúc của mình.
 

Ngọc Bảo

Thành Viên
17/3/21
12
0
1,000
24
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, em yêu chị!
liii
  1. Chúng ta dường như chỉ có một lần để được sống. Hãy yêu thương nhau và đừng ghen ghét nhau kẻo lãng phí thời gian.
 

Diễn My

Thành Viên
17/3/21
12
0
1,000
22
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, em yêu chị!
liiiĐừng quá tin vào những lời hứa, vì không phải ai hứa mà họ cũng sẽ làm
 

hoàng Bách

Thành Viên
17/3/21
11
0
999
24
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, em yêu chị!
liii
  1. Sống chân thật đôi khi cũng khiến bạn chịu nhiều thiệt thòi. Nhưng dối trá là khiến bạn trở thành kẻ xấu.
 

Đinh Vũ

Thành Viên
17/3/21
11
0
1,000
23
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, em yêu chị!
liii
  1. Cuộc sống đôi khi như chiếc mũi tên, một khi đã bắn ra thì không bao giờ quay ngược trở lại được nữa.
 

Lưu Dương

Thành Viên
17/3/21
13
0
1,000
23
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, em yêu chị!
liii
  1. Cuộc sống đôi khi như chiếc mũi tên, một khi đã bắn ra thì không bao giờ quay ngược trở lại được nữa.
 

khang khang

Thành Viên
17/3/21
9
0
1,000
21
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, em yêu chị!
liiiCuộc đời này là thế, có những thứ đã mất đi thì khiến ta tiếc nuối. Và không bao giờ lấy lại được.
 

Nguyễn Nghi

Thành Viên
17/3/21
9
0
1,000
25
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, em yêu chị!
liiiBầu trời thì có chân trời và tôi tin rằng cứ đi thì cuối cùng cũng sẽ có điểm dừng lại.
 

Ngọc Diệu

Thành Viên
17/3/21
8
0
1,000
21
Xu
0
Tôi là một cô gái 17 tuổi mang trong mình bao khát khao. 17 tuổi - cái tuổi đủ hiểu biết để nhận ra con người thật chính bản thân mình. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ khi biết con người thật cả tôi. Tôi là người trong cộng đồng LGBT. Tôi nhận ra điều này khi tôi học lớp 5. Tôi chơi cùng các bạn cả nam và nữ nhưng lại có cảm xúc nhiều hơn với các bạn nữ. Vào năm đó tôi đã thầm yêu bạn nữ trong lớp. Vì không muốn thừa nhận giới tính của mình và sợ bị các bạn phát hiện nên từ đó tôi chơi cùng rất nhiều bạn nam để che giấu nó. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Nó sẽ qua đi nhanh và rồi tôi vẫn sẽ là một đứa con gái bình thường. Khi lên cấp 2 tôi đã quen một anh lớn hơn tôi một tuổi. Tôi và anh quen nhau hơn một năm. Trong thời gian đó tôi cứ bắt bản thân phải cho rằng tôi thích anh, thích anh là thật nhưng không tôi không yêu anh và chỉ coi anh như một người anh trai mà thôi. Từ đó tôi sống khép mình hơn cho đến năm cấp ba tôi đã quen một chị lớn hơn tôi. Thế là tôi và chị bắt đầu hẹn hò, yêu đương. Lúc đó tôi mới cảm nhận được chính bản thân mình trong đó. Tôi không còn lo sợ nữa. Chị dạy tôi biết cách trưởng thành và giúp tôi rất nhiều trong học tập. Chị biết cách an ủi, động viên mỗi khi tôi buồn. Chị giúp tôi mở lòng mình ra. Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Tôi còn nhớ có lần vào trời mưa hai đứa dù có mang theo áo mưa nhưng vẫn không mặc vào để cho những giọt nước mưa mát lành, trong trẻo từ từ rơi xuống người. Từng giọt mưa chảy từ từ trên khuôn mặt rơi xuống bờ môi giúp tôi cảm thấy lòng thật nhẹ nhõng, không suy nghĩ, không vướng bận.
View attachment 4473
( nguồn ảnh internet)
Có rất nhiều lúc tôi định nói cho gia đình biết về giới tính thật của mình nhưng tôi sợ. Tôi sợ mọi người thất vọng về tôi, sợ nghe lời nói từ mọi người. Tôi không dám nghĩ đến và luôn muốn trốn tránh nó. Tôi thường bị áp lực về mọi thứ nhưng cũng may mắn có chị ở bên. Qua đây tôi muốn cảm ơn chị, cảm ơn người đã cho tôi biết thế nào là một cuộc sống tốt đẹp và giành cho tôi một thời thanh xuân đáng nhớ. Cảm ơn chị rất nhiều! Chị ơi, em yêu chị!
liiiHai con người, hai thành phố, hai kiểu thời tiết nhưng trái tim cùng một nhịp đập. Cùng đợi chờ một điều gì đó, Đây có phải là … Yêu Xa !
 
Top