Cò ơi – Trương Kiên Quản
Hôm nay cò mới qua nhà
Nắng tàn chiều muộn ai đưa cò về
Cò về đến khúc sông trà
Mênh mang sóng nước tràn trề bến đông
Cò về thăm mẹ,thăm ông
Hay cò về để thăm chồng cò ơi!
Thăm chồng sao lại lả lơi
Chao nghiêng chiếc nón, áo thời rách tươm
Tối rồi cò vẫn lườn khươn...
Đi học – Trương Kiên Quản
Sáng nay em đi học
Mẹ đeo cặp cho em
Em bước vội ra sân
Rồi nhanh chân đến lớp
Sân trường còn nặng hạt
Sương rơi sáng sớm nay
Lá bàng rụng bay bay
Gió heo may nhè nhẹ
Em yêu cô yêu mẹ
Nuôi dạy em lớn khôn
Em nhớ mãi không quên
Công ơn cô và mẹ!
Lễ hội hoa ban – Trương Kiên Quản
Trung tuần tháng ba hàng năm
Điện Biên mở hội hoa ban tưng bừng
Rộn ràng trên khắp phố phường
Rộn ràng đến khắp bản mường xa xôi
Hoa ban khoe sắc trắng trời
Lung linh rực rỡ cùng người vào xuân
Lưng đèo rộn rã bước chân
Những đôi trai gái Hơ Mông tìm về
Nậm...
Sắc xuân – Trương Kiên Quản
Xuân về thắm sắc mai đào
Không khí đón tết nhà nào cũng vui
Trẻ thơ phấn khởi nô cười
Khoe quần áo mới sắc trời vào xuân
Chồi non phơi phới vươn lên
Thành cây vươn lá xanh trên đất này
Lời ca bay bổng trời mây
Én bay chao lượn từng bầy líu lo
Trời xanh lả lướt cánh...
Bốn nhăm mùa xuân xa quê hương – Trương Kiên Quản
Ra đi từ đó cho đến nay
Đã qua bốn nhăm mùa xuân thay
Lộc non lại nhú xanh chồi biếc
Ta về dự lễ hội xuân này
Sắc xuân huyền ảo – núi vờn mây
Cờ thần, cờ hiệu phấp phới bay
Xuân vui náo nức đào mai nở
Sáo vội loan tin thóc ngô đầy
Bốn nhăm...
Ước gì trở lại ngày xưa – Trương Kiên Quản
Ước gì trở lại ngày xưa
Ta về thăm lại ngày chưa biết gì
Cái thời bỏ túi viên bi
Đã cho em đấy có khi lại đòi
Em và bè bạn và tôi
Mặt trăng có mắt , mặt trời có dâu
Trẻ con nào biết gì đâu
Gần nhau là bắc luôn cầu sang chơi
Bây giờ đẵ lớn cả rồi...
Vợ tôi nó dữ như chằn!
Hèn chi hồi trước chẳng thằng nào thương
Mới quen thấy cũng bình thường
Bây giờ lỡ cưới hết đường rút lui!
Có lẽ hồi đó tui đui
Hay là tại số mình xui hổng chừng?
Nghĩ đến bực tới muốn khùng
Tối ngày nó nói… lùng bùng lỗ tai!
Riết rồi cái mặt mình chai
Giả đò như điếc...
Bạn bè tuổi thơ
Dẫu đã biết vũ trụ này vô tận
Ta như là hạt cát biển đông thôi
Vẫn không khỏi nghẹn lòng khi thấy bạn
Đã nằm yên dưới lớp cỏ im lìm.
Một thước đất thôi mà xa cách biệt chúng mình
Không thể gặp ôn lại ngày xưa ấy
Những kỷ niệm học trò những điểm mười điểm bảy
Những trò chơi cùng...
Chuyến tàu tuổi thơ
Ai biết được ở nơi nào có bán
Mua dùm tôi một tấm vé tuổi thơ
Hành trình này tôi vẫn hằng mơ
Quay trở lại những ngày xưa thơ ấu.
Ga đầu tiên bến sông xưa yêu dấu
Những buổi trưa, trốn mẹ nhảy tắm truồng
Rồi vội vàng trèo bắt tổ chim luôn
Cô bạn nhỏ ngước nhìn… " Con chim...
Chút kỷ niệm tuổi thơ
Khi chiều xuống bóng tà dương dần khuất
Khói lam chiều phơ phất ở đằng xa
Anh lại nhớ thủa chúng mình tuổi hoa
Sáng đi học chiều chăn trâu cắt cỏ
Mải nô đùa để trâu nhà ăn lúa
Em sợ đòn nên để lỗi phần anh
Mẹ mắng rồi anh chẳng dám loanh quanh
Rồi cứ thế lệ rơi đầy trên...
Cái bát xinh xinh
Mẹ cha công tác
Nhà máy Bát Tràng
Mang về cho bé
Cái bát xinh xinh
Có cành hoa cúc
Nở xoè rung rinh.
Từ bùn đất sét
Qua bàn tay cha
Qua bàn tay mẹ
Thành cái bát hoa.
Nâng niu bé giữ
Mỗi bữa hàng ngày
Công cha, công mẹ
Bé cầm trên tay.
Tuổi thơ ơi thương lắm quãng đời tôi
Thuở cắp sách đến trường mùa nước lớn
Trường làng nhỏ giữa bốn bề lúa gợn
Cô giáo quê cũng băng suối đến trường
Tuổi thơ nào ngày đội nắng dầm sương
Những gian nan buổi đầu đời nếm trải
Tháng năm trôi bước chân đời tìm lại
Nghe hồn nhiên xa xưa ấy vọng về...
Đồng quê
Làng quê lúa gặt xong rồi
Mây hong trên gốc rạ phơi trắng đồng
Chiều lên lặng ngắt bầu không
Trâu ai no cỏ thả rông bên trời
Hơi thu đã chạm mặt người
Bạch đàn đôi ngọn đứng soi xanh đầm
Luống cày còn thở sùi tăm
Sương buông cho đống hoang nằm chiêm bao
Có con châu chấu phương nào
Bâng...
Kẽo cà kẽo kẹt
Kẽo cà kẽo kẹt
Tay em đưa đều
Ba gian nhà nhỏ
Đầy tiếng võng kêu
Kẽo cà kẽo kẹt
Mênh mang trưa hè
Chim co chân ngủ
Lim dim cành tre
Kẽo cà kẽo kẹt
Cây na thiu thiu
Mắt na hé mở
Nhìn trời trong veo
Kẽo cà kẽo kẹt
Võng em chao đều
Chim ngoài cửa sổ
Mổ tiếng võng kêu
Kẽo cà kẽo...
Xưa chúng ta còn bé
Thường ra bờ kênh chơi
Gió chiều về man mác
Dòng kênh nước đầy vơi.
Anh gấp con thuyền giấy
Thả theo dòng nước trôi
Ôi cánh buồm nhỏ xíu
Mang khát vọng cuộc đời.
Em ngắm con thuyền nhỏ
Mắt dõi nhìn xa xôi
Gừi theo niềm khao khát
Ra tít ngoài bể khơi.
Rồi một chiều gió lộng...
Từ bỏ quá sớm khi đối mặt với những khó khăn nhất thời, dù trước mắt mình đang có cơ hội khác tốt hơn, là sự kiêu hãnh nhưng đôi khi là trốn chạy những va chạm mà lẽ ra mình phải chấp nhận và vượt qua để trở nên cứng cáp.
Thứ 6 : Yêu đứa này rồi nhưng vẫn đi chơi với đứa khác để tỏ vẻ mình được nhiều trai theo đuổi, bám đít… Mang cái tiếng lăng nhăng nên chả thằng nào dám yêu
Cái này chuẩn