Đọc thơ của bạn mà Cỏ cũng nức nở theo từng con chữ. Cảm ơn bạn đã viết những vần thơ đẹp như vậy giữa lúc đất nước đang oằn mình chống dịch và bao nhiêu những người con tha hương nay phải về lánh nạn ở quê hương. Ở đó có cha mẹ, người thân, hàng xóm láng giềng và cả mảnh hồn làng sẵn sàng bao...
Dạ. Cỏ cảm ơn bạn đã bớt chút thời gian để đọc và dành tình cảm yêu mến cho tác phẩm của Cỏ ạ. Cỏ cũng thấy tên của bạn có một điều gì đó rất đỗi gần gũi thân thương, chắc là mình có điểm chung chăng? Mến chúc bạn có một buổi chiều tối an yên ạ. Trân quý ^^
Cảm ơn bạn Tài Khôn gửi những lời nhắn dễ thương tới tác phẩm của Cỏ ạ. Hi vọng Tài Khôn sẽ luôn đón đọc và ủng hộ những tác phẩm của mình trong thời gian tới. Yêu thương ^^
Cảm ơn bạn đã đồng cảm với Cỏ, những lời yêu thương mà bạn nhắn gửi tới tác phẩm của Cỏ cũng khiến Cỏ nức nở theo rồi...
Cảm ơn độc giả Xuân Hòa đã dành tình cảm cho tác phẩm của Cỏ Phong Sương ạ. Đọc những lời cảm nhận của bạn, Cỏ cũng thấy rất xúc động nghẹn ngào. Hẳn là Xuân Hòa đã đọc rất kĩ tác phẩm mới có thể đưa ra cảm nhận sâu sắc chi tiết đến vậy. Mến chúc Xuân Hòa một cuộc đời an yên, hạnh phúc. Mong sẽ...
Tôi lớn lên dưới mái nhà tranh gầy guộc liêu xiêu thơm mùi khói cơm chiều lửa đỏ, câu hát à ơi men theo vách thời gian đổ bóng xuống lời ru khi mẹ tôi tuổi đã xế chiều.
Có những trưa hè nắng như thiêu như đốt, tôi chân đất đầu trần, nghe tiếng í ới gọi nhau sau rặng tre mà trốn mẹ trốn cha rong...
Dạ, Cảm ơn bạn Trần Ngọc đã thương quý động viên và dành sự ưu ái cho tác phẩm của Cỏ ạ. Đây cũng là động lực để Cỏ cố gắng hơn trong như tác phẩm sau này. Mến chúc bạn một đời an yên ^^.
Vào những tháng ngày “lương thiện” khi ở bên sư thầy và chú Hạnh, nhỏ Thúy không khỏi khiến bà nó vui sướng tự hào, và nếu không phải là do giãn cách xã hội vì dịch bệnh thì bà nó cũng sang bên hàng xóm để khoe nó với mọi người và nghe những lời tán dương, khen ngợi.
Dĩ nhiên con Thúy là đứa...
Cảm ơn bạn đã ưu ái cho tác phẩm của Cỏ nhiều đến vậy. Cũng là do cách tiếp cận của Cỏ với văn chương bằng ngôn từ Phật pháp nên có phần mới lạ. Mong có duyên để được học hỏi và chia sẻ cùng bạn về niềm yêu thích với văn chương. Mến chúc bạn ngày mới an! Trân quý^^
Dạ. Nếu mình không ghìm tay bút thì mình lại sợ nhân vật "con Thúy" của mình còn toang dữ lắm chứ chưa được hoàn lương nhanh như thế này đâu bạn ạ=)). Dự là sẽ có tác phẩm "Thúy liệt truyện" trong thời gian tới. Mong ad ủng hộ ạ.
Dạ, cảm ơn bạn đã chia sẻ cùng Cỏ câu chuyện này ạ. Cỏ cũng đã đọc những tác phẩm do bạn viết và thấy văn phong của bạn có cái gì đó rất riêng, rất cuốn hút. Chúc bạn sẽ vững trãi cùng cây bút của mình qua từng năm tháng. Đêm an giấc bạn nhé!
Thúy hớt hơ hớt hải chạy đến bên sư thầy, giọng nói hổn hển như kiểu hụt hơi: “Bạch thầy! Con đã ăn cắp một bịch vải”
Sau một thoáng trầm ngâm, thầy cất tiếng:
- Sao ăn trộm hoài vậy con, không nghe lời thầy sao, tội nặng lắm đó nghe không?
Nó khụt khịt mũi, vẻ mặt lấm la lấm lét, trộm liếc...
Chu choa!^^. Bài viết hay và dễ thương quá đỗi. Tôi đã đọc nhiều bài về mùa dịch và lúc nào cũng bị trùng xuống trước những mất mát, đau thương. Cảm ơn em đã cho tôi một cái nhìn khác vui vẻ và tích cực hơn trong thời đại dịch này. Mong em và tất cả mọi người đều an với thứ mình có và vui với...
Cơn mưa đêm qua đã làm dịu đi cái nắng oi ả của mùa hè. Sớm thức dậy tôi đã thấy đất trời như khoác thêm áo mới đầy tươi mát, cỏ cây hoa lá cũng nhờ vậy mà gột rửa biết bao nhiêu bụi bặm thường ngày, chúng đua nhau khoe sắc và tinh nghịch vui đùa bên những giọt sương mai mát lành, tinh khiết...
Tháng Sáu Mùa Vải Về Quanh Triền Núi
“Bỗng tiếng chim tu hú
Đưa từ vườn vải xa
Quả bắt đầu chín lự
Ngọt như nỗi nhớ nhà”
(Tiếng chim tu hú - Anh Thơ)
Hàng năm, cứ vào độ đầu tháng sáu là Bắc Giang quê tôi lại làm duyên với những vườn vải thiều bạt ngàn trên khắp nẻo đường quê. Có lẽ do được...