Mạng xã hội Văn học trẻ

Tôi đã từng nghe câu hát:
“Lời thầy cô vẫn như xưa
Vẹn nguyên trong tâm trí này
Những gì cần mang là thêm hành trang
Để luôn vững tin!
Giờ em phải cố…
Giữ nước mắt đừng rơi!
Chúc cho thầy cô hạnh phúc, trẻ mãi…”
Nếu như, mỗi năm học qua đi là một chuyến đò, học trò là những người khách qua sông, thì thầy cô chính là người đưa đò thầm lặng, chèo lái con đò qua sông đến với bến bờ của thành công, của tri thức. Ca sĩ gửi gấm tâm tư tình cảm vào tiếng hát, diễn viên gửi gấm vào đôi mắt khi diễn xuất, còn giáo viên thì đưa nó vào nét chữ trên bảng đen, tiếng giảng bài vang khắp lớp. Dù bài đọc tấu không có tiếng vỗ tay, dù sân khấu không được trả hoa, nhưng mỗi khi thầy cô đứng trên bục giảng, tiếng phấn viết lên bảng, tiếng giảng bài tâm huyết đã có thể khiến mọi âm sắc chạm đến cảm xúc, khai mở tri thức, in sâu vào tâm trí học sinh.
Tôi vẫn còn nhớ cách đây một năm hơn, vào năm 2023, tôi từng bước tiến vào cổng trường Trung học phổ thông Phan Ngọc Hiển – với bề dày lịch sử, nơi đây đã đào tạo biết bao thế hệ học trò, đang làm việc, sinh sống, cống hiến sức trẻ của mình trên mọi miền tổ quốc. Lúc đó, tôi là tân học sinh của trường với sự non nớt, rụt rè vì phải quen với môi trường học tập mới, thầy cô mới, bạn bè mới, khi ấy tôi chẳng cảm nhận được gì ngoài sự bỡ ngỡ, cảm giác xa lạ thấy rõ.

Tôi được phân vào một lớp trong ba lớp thuần tự nhiên đó là B11, dưới sự dẫn dắt của giáo viên chủ nhiệm là cô Phan Thị Thanh Xuân – dạy bộ môn tiếng anh, ấn tượng đầu tiên của tôi với cô là cô có dáng người nhỏ nhắn, nụ cười hiền từ nhưng lại có nội lực khi giảng bài rất lớn, vì thế trong giờ học của cô chúng tôi luôn chăm chú nghe cô giảng bài. Cô giống như ngọn lửa ấm áp, dìu dắt chúng tôi trước những vấp ngã của cuộc đời. Rồi là những nụ cười khi thấy những đứa học sinh của mình đạt điểm cao, đạt nhiều thành tích cao trong học tập. Rồi khi chúng tôi bị điểm thấp cô cũng là người an ủi, động viên chúng tôi hãy cố gắng hơn, cô nói: “Thất bại hôm nay không có nghĩa là trong tương lai lại sẽ thất bại, nó là bài học mà sau này ta sẽ không mắc phải những lỗi sai đó nữa”. Cô không chỉ là “người dẫn lối tri thức” mà cô còn là người “mẹ” dạy chúng tôi điều hay lẽ phải, kỹ năng cần thiết cho cuộc sống. Đối với bản thân tôi cô đã “truyền lửa” cho tôi biết rằng muốn hoàn thiệt mình hơn, đạt được những điều mình muốn ta cần phải đọc sách thật nhiều, cơ bản ban đầu tôi vẫn rất thích đọc sách nhưng lại không có mục đích cụ thể cho việc đó, nhưng nhờ có “ người mẹ thứ hai”, cô đã tư vấn cho tôi nên đọc thể loại gì để phát triển bản thân mình tốt hơn.
Tôi vẫn còn nhớ một kỷ niệm mới đây của tôi với cô, mà chắc có thể cả đời này tôi không thể quên được. Một ngày đầu tháng 12 năm 2023, trong cái không khí se lạnh của Cần Thơ, những con chim bay đầy trời hối hả cho một ngày mới của nó, xe cộ tấp nập người đi làm, người đi học, cái không khí đó sẽ có người thích có người không thích, còn tôi lúc đó cũng chả quan tâm đến nó, tôi đến trường học với một tâm trạng rất tệ, có thể nói nếu không thể kìm chế chắc tôi đã òa lên khóc tại trường rồi. Tiết tiếng anh là tiết cuối, nên trong 4 tiết đầu tôi không tài nào học nổi, tôi mất tập trung rất nhiều, cơ bản tôi là một học sinh gương mẫu, ngồi bàn đầu và luôn say mê việc học nhưng lúc đó, trong đầu thôi toàn những ý nghĩ tiêu cực, cô bước vào và có vẻ cô đã nhật ra tôi có vấn đề, cô vẫn dạy rất nhiệt tình, truyền đạt kiến thức cho học sinh như thường lệ, bình thường tôi rất hay giơ tay để phát biểu, nhưng hôm ấy tôi chỉ chống cằm nhìn đâm chiêu. Hết tiết đánh trống ra về, cô đã kêu tôi lên để nói chuyện, cô liên tục hỏi tôi có sao không, “có chuyện gì không, cứ thoải mái chia sẽ với cô , nếu giúp được cô sẽ giúp”, tôi cứ ậm ừ mãi vẫn không nói vấn đề của mình, nhưng cô vẫn rất kiên nhẫn nghe tôi trình bày vấn đề mình gặp phải, cô không tiếc thời gian cô bỏ ra cho tôi dù tôi biết giáo viên rất bận rộn. Thật ra, tôi đang gặp một vài vấn đề với gia dình của tôi và toi không muốn chia sẻ với ai về vấn đề của mình. Sau khi nghe hết câu chuyện của tôi cô đã rất ân cần hỏi han tôi, cô đưa ra những lời khuyên bổ ích cho tôi, cô dạy tôi phải biết nói “cảm ơn” và “xin lỗi” ở đâu cho đúng, cô lấy những câu trích dẫn từ sách để làm ví dụ cho tôi và đồng thời đó cũng là lời khuyên hữu ích, tôi chợt nhớ ra trong quyển sách “Không gia đình” của Hector Malot có câu nói: “Gia đình không phải là việc cháu mang dòng máu của ai, mà là việc cháu yêu thương, chia sẻ, cảm thông và quan tâm ai” hoặc câu “ Ngoại trừ gia đình, những ai từ đầu đã tốt với bạn, đừng vội tin. Bởi khi họ không có thứ họ muốn, họ không còn là người tốt mà bạn từng gặp”. Hai cô trò nói chuyện đến hơn 12 giờ trưa với lật đật chạy về, sau ngày hôm đó, tôi đã về nhà chủ động xin lỗi và làm hòa với gia đình mình, đồng thời tôi cũng học được rất nhiều từ cuộc nói chuyện với cô chủ nhiệm, nhất là bài học về tình cảm gia đình thiêng liêng như thế nào và sự thấu hiểu giữa các thành viên trong gia đình.
Chỉ còn chưa đầy 2 năm nữa là tôi tối nghiệp tại trường, tôi phải rời xa mái trường này để hướng đến tương lai của mình, tôi rất trân trọng những khoảng khắc và kỷ niệm ở ngôi trường Trung học phổ thông Phan Ngọc Hiển này, ở đây từ những người bạn mới chúng tôi trở nên thân thiết như tri kỷ, từ chủ nhiệm mới thành “người mẹ thứ 2” chúng tôi rất hay gọi cô là “ má Xuân” để thể hiện sự kính trọng đối với cô, vì cô đã rất ân cần hỏi han và hỗ trợ chúng tôi rất nhiều trong học tập.

Sắp đến ngày 20/11 “ngày nhà giáo Việt Nam”, qua bài viết này tôi cũng muốn gửi một cảm ơn chân thành cô Thanh Xuân và toàn thể các giáo viên của trường, chúc các thầy cô sẽ có thật nhiều sức khỏe để luôn mang đến những kiến thức bổ ích cho chúng em, chúc thầy cô sẽ luôn hạnh phúc trên “con đường cầm phấn” của mình. Những người khác sẽ thể hiện lòng kính trọng thầy cô của mình qua các bó hoa đầy màu sắc, qua những tấm thiệp viết tay, hay những món quà đắt tiền, nhưng bản thân tôi nghĩ rằng những món quà cho dù có đắt tiền đến đâu đi nữa thì món quà mà tôi muốn gửi đến thầy cô là những thành tích cao để đền đáp lại những công lao mà thầy cô đã truyền dạy cho tôi khi còn ngồi trên ghế trường Trung học phổ thông Phan Ngọc Hiển.

Xin chân thành cảm ơn quý thầy cô!

Cần Thơ, những ngày cuối tháng 10 năm 2024.
----------------------------------------------------------------------------------
Bài viết chỉ mang tính chất tham khảo. Chúc các bạn học tốt môn văn :3
Thêm
  • Like
Reactions: Vanhoctre
152
1
0
Viết trả lời...
screenshot3-16155203314101786258456.jpg

Câu 1: Tác phẩm nào đã truyền cảm hứng, nâng cao nhận thức hướng anh (chị) tới lối sống tích cực, trách nhiệm với xã hội, khơi dậy ý chí, khát vọng cống hiến, xây dựng và phát triển đất nước Việt Nam phồn vinh, hạnh phúc.

Trong một số nhà thơ, nhà văn Việt Nam viết về đề tài chiến tranh nhằm ca ngợi tinh thần yêu nước, vì đất nước quên mình, bảo vệ nền độc lập của tổ quốc. Tôi thích nhất là nhà thơ, nhà văn, vị lãnh tụ vĩ đạt của Việt Nam Nguyễn Sinh Cung (Hồ Chí Minh) với tác phẩm “Nhật ký trong tù” được sáng tác vào những năm 1940. Dù tôi vẫn chưa có cơ hội để đọc trực tiếp trong sách nhưng tôi được đọc tác phẩm qua trang web hochiminh.vn, từ đó tôi mới ngộ ra được vẻ đẹp và ý nghĩa sâu xa ẩn trong tác phẩm.

Khi tìm hiểu sâu vào cuộc sống của Bác khi ở tù tôi được biết tâm tư và suy nghĩ của Bác qua 4 câu thơ trích trong tác phẩm : “Thân thể ở trong lao,/Tinh thần ở ngoài lao;/Muốn nên sự nghiệp lớn,/Tinh thần càng phải cao.

Với tình yêu quê hương, đất nước, niềm khao khát độc lập, tự do cho tổ quốc, cùng với đó là tình cảm đặc biệt của Bác với văn học Việt Nam người đã dẫn dắt độc giả chìm đắm vào chính tác phẩm của mình một cách đầy nghệ thuật qua những con chữ đầy thắm thía. Người đọc dù không trong tình cảnh ngặt nghèo của Bác nhưng vẫn cảm nhận được sự lạc quan, mong ước độc lập cho đất nước, chứ không có thái độ tuyệt vọng, sợ cái chết.

Đặt biệt, tác phẩm đã phần nào tái hiện lại các hoạt động của người trong tù, từ ngồi bên cửa sổ để nghe tiếng sáo não nề như nhớ gia đình trong bài thơ “Người bạn tù thổi sáo”; Bác ngắm trăng vào đêm không ngủ được vì lo cho đất nước qua “ Vọng Nguyệt”; hay sự cô đơn của Bác Hồ vào đêm tết trung thu khi ở tù trong “ Trung thu”;… Vị lãnh tụ ấy đã sáng tác ra những bài thơ mang đầy tâm tư và nỗi nhớ đưa người đọc từ bất ngờ này sang ngạc nhiên khác tất cả chỉ được thể hiện qua nét bút tài tình của Bác Hồ.

Với cách sử dụng từ ngữ sinh động, thông qua bàn tay chạm khắc đầy tài hoa của người nghệ sĩ mang tên Hồ Chí Minh tác phẩm mang tư tưởng lớn luôn được truyền đi với hình thức nghệ thuật độc đáo. Điều này tạo nên sự bất tử cho tác phẩm “ Nhật ký trong tù” với lớp bụi của thời gian, mặc dù đến nay tác phẩm đã trôi qua hơn 80 năm nhưng tiếng vang của nó vẫn còn là sự hứng thú mỗi khi nhắc đến.

Từng trang sách, từng dòng chữ đều là một cuộc phiêu lưu tinh thần, là hành trình đi tìm đường cứu nước đầy gian nan của Bác và sự kiện không may Bác bị bắt vào tù, từ những cảm xúc sâu thẳm được gói gọn trong hơn 130 bài thơ bằng tiếng Hán. Điều đặc biệt là trong cuốn sách, Hồ Chí Minh đã vẽ nên một tấm bức tranh chân thực về cuộc sống diễn ra trong tù ở Quảng Tây suốt 1 năm 1 tháng, phần nào giúp độc giả cảm nhận được tâm tư tình cảm của Bác một lòng hướng về quê hương, Tổ quốc Việt Nam.

Tác phẩm "Nhật ký trong tù" không chỉ là một cuốn sách, mà còn là một nguồn cảm hứng vô tận, là một ngọn lửa tinh thần, là một điểm tựa vững chắc cho tâm hồn mỗi người dân Việt Nam. Từ những bài thơ trong tác phẩm, chúng ta học được rằng, cần nâng cao nhận thức hướng tới lối sống tích cực, trách nhiệm với xã hội, khơi dậy ý chí, khát vọng cống hiến, xây dựng và phát triển đất nước Việt Nam phồn vinh, hạnh phúc.

Câu 2: Anh (chị) viết một sáng kiến kinh nghiệm nhằm thúc đẩy việc đọc sách trong các đối tượng: người dân ở khu vực biên giới, hải đảo; vùng có điều kiện kinh tế - xã hội khó khăn; người dân tộc thiểu số, người cao tuổi, người khuyết tật chữ in,... (Nêu được mục tiêu, đối tượng hưởng lợi, nội dung công việc thực hiện, dự kiến kết quả đạt được. Khuyến khích những sáng kiến đã được áp dụng trong thực tiễn và có minh chứng).

Nhà biên kịch George Raymond Richard Martin người Mỹ có câu nói: “Một người hay đọc sách sống hàng ngàn cuộc đời khác nhau. Một người không bao giờ đọc sách chỉ sống một cuộc đời”. Nhận thức được tầm quan trọng của việc phát triển văn hóa đọc trong cộng đồng, đặc biệt là đối với những người dân ở khu vực khó khăn, dân tộc thiểu số, người khuyết tật về thị lực,… Tôi muốn nêu lên sáng kiến chúng ta có thể phát triển loại hình đọc sách bằng âm thanh (sách nói). Sáng kiến này nhằm tận dụng tuyệt đối sự tân tiến của ứng dụng truyền thông thời 4.0, cụ thể ở đây là điện thoại, radio,… để giúp đưa nội dung của sách đến các đối tượng: người dân ở khu vực biên giới, hải đảo; vùng có điều kiện kinh tế - xã hội khó khăn; người dân tộc thiểu số, người cao tuổi, người khuyết tật chữ in... ở khắp mọi nơi.

Mục tiêu tôi muốn hướng đến là nhằm mở rộng cơ hội tiếp cận tri thức cho người dân thông qua sách. Sách được truyền đạt thông qua giọng nói của con người giúp việc nghe có cảm xúc, dễ nhớ, thú vị và thư giãn hơn. Phát triển văn hóa đọc trong cộng đồng, đặc biệt là những đối tượng khó khăn ở các vùng sâu vùng xa, hoặc người có vấn đề về mắt,... Góp phần nâng cao nhận thức và bồi dưỡng tâm hồn cho người nghe sách. Ngoài ra, còn là xóa bỏ rào cản về địa lý, điều kiện kinh tế và khả năng tiếp cận sách của mỗi người dân.

Về đối tượng được hưởng lợi chủ yếu là người dân ở khu vực biên giới, hải đảo; vùng có điều kiện kinh tế - xã hội khó khăn. Người dân tộc thiểu số trên cả nước. Người cao tuổi có các bệnh lý về mắt,... Người khuyết tật chữ in. Hơn nữa, là những người thích đọc sách nhưng không có thời gian.

Nội dung công việc thực hiện chủ yếu là sản xuất và phát sóng các chương trình radio về sách (Đọc sách, giới thiệu tóm tắt nội dung, phân tích tác phẩm,…) bằng ngôn ngữ đơn giản, dễ hiểu; Chia sẻ về cảm nhận, đánh giá về sách đang được yêu thích trên thị trường; Tạo dựng kho sách nói online để người nghe có thể truy cập và nghe sách mọi lúc mọi nơi, được biết đến nhiều nhất như sách nói trên ứng dụng nghe nhạc spotify, youtube,…; Tích cực đào tạo đội ngũ nhân lực tuyển chọn và đào tạo đội ngũ MC, biên tập viên, kỹ thuật viên có chuyên môn và tâm huyết, có giọng nói tốt, truyền cảm để thu hút nghe sách nói ở mọi người nhất là người lớn tuổi…; Ngoài ra, chúng ta có thể đề nghị phát sóng chương trình qua các kênh, hợp tác với các đài phát thanh địa phương để phát sóng chương trình trên sóng radio dành cho người dân ở vùng sâu vùng xa vẫn chưa tiếp cận được với điện thoại thông minh.

Kết quả đạt được có thể dự kiến như sau: Góp phần tăng tỷ lệ người dân tiếp cận và hình thành thói quen đọc sách trong khu vực sinh sống. Nâng cao nhận thức về tầm quan trọng của việc đọc sách trong cộng đồng. Đa dạng hóa hình thức tiếp cận sách, phù hợp với nhu cầu và điều kiện sinh hoạt của từng đối tượng người dân. Mặt khác, giúp thu hẹp khoảng cách tiếp cận tri thức giữa các vùng miền, khu vực cư trú. Tạo dựng môi trường văn hóa lành mạnh, khuyến khích học tập và phát triển cộng đồng.

Sách kiến phát triển “sách nói” của tôi đã và đang được áp dụng, ưa chuộng ở một số tỉnh thành trên cả nước có thể kể đến như Hà Nội, TP. Hồ Chí Minh, Cần Thơ,… Gặt hái được hiệu quả nhất định, mang kết quả rất tích cực. Ví dụ như: Chương trình poscast “Kho Sách Nói” trên ứng dụng nghe nhạc spotify rất được yêu thích và được đánh giá 5 sao, với hơn 20 tác phẩm được chia thành nhiều phần. Tiêu biểu như tác phẩm “ Tâm Lý Bầy Đàn”, “Tiền không phải là vấn đề”, “ Trên cả sự hạnh phúc”, “Dám nghĩ dám làm”, “Tư duy thông minh”,…; Hay là dự án “sách nói” về các tác phẩm truyện của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh được đông đảo thính giả yêu thích đọc sách đón nhận nồng nhiệt. Chương trình “sách nói” đã cho chúng ta hóa thân vào hai nhân vật Ngạn và Hà Lan ở làng Đo Đo với khoảng thời gian tuổi thơ đầy tươi đẹp, cùng lớn lên rồi trưởng thành và kết thúc với sự luyến tiếc nhớ lại những mảng kí ức đầy hoài niệm ấy. Ngoài ra còn có ứng dụng “sách nói” Voidz FM với những tác phẩm được yêu thích ở mọi thể loại từ đời sống xã hội, kỹ năng sống, văn học Việt Nam, nước ngoài,…

Tiểu thuyết gia nổi tiếng người Canada ông Robertson Davies đã từng nói: “Một cuốn sách hay thực sự hay nên đọc trong tuổi trẻ, rồi đọc lại khi đã trưởng thành, và một nửa lúc tuổi già, giống như một tòa nhà đẹp nên được chiêm ngưỡng trong ánh bình minh, nắng trưa và ánh trăng”. Vì thế “Sách Nói” là một sáng kiến thiết thực và hiệu quả để phát triển văn hóa đọc cho cộng đồng, đặc biệt là những đối tượng khó khăn trên cả Việt Nam. Đối với tôi, sáng kiến này cần được nhân rộng và hỗ trợ để mang lại lợi ích cho nhiều người hơn nữa.

--------------------------------------------------------------
Bài viết chỉ mang tính chất tham khảo, các bạn có thể thay bằng lời văn của mình nha. Chúc các bạn học tốt :3
Thêm
242
2
2
Anh (chị) viết một sáng kiến kinh nghiệm nhằm thúc đẩy việc đọc sách trong các đối tượng: người dân ở khu vực biên giới, hải đảo; vùng có điều kiện kinh tế - xã hội khó khăn; người dân tộc thiểu số, người cao tuổi, người khuyết tật chữ in,...
Với đề này mà đưa ra sáng kiến làm sách nói thì không khả thi lắm. Mà còn trên cả nền tảng phải trả tiền nữa thì càng khó hơn.

Mình e sáng kiến này đã áp dụng sai ngay từ đầu rồi.
 
Viết trả lời...
BÀI LÀM

Tôi đã từng nghe một câu hát:

“Lời thầy cô vẫn như xưa

Vẹn nguyên trong tâm trí này

Những gì cần mang là thêm hành trang

Để luôn vững tin!

Giờ em phải cố…

Giữ nước mắt đừng rơi!

Chúc cho thầy cô hạnh phúc, trẻ mãi…”​

Nếu như, mỗi năm học qua đi là một chuyến đò, học trò là những người khách qua sông, thì thầy cô chính là người đưa đò thầm lặng, chèo lái con đò qua sông đến với bến bờ của thành công, của tri thức. Ca sĩ gửi gấm tâm tư tình cảm vào tiếng hát, diễn viên gửi gấm vào đôi mắt khi diễn xuất, còn giáo viên thì đưa nó vào nét chữ trên bảng đen, tiếng giảng bài vang khắp lớp. Dù bài đọc tấu không có tiếng vỗ tay, dù sân khấu không được trả hoa, nhưng mỗi khi thầy cô đứng trên bục giảng, tiếng phấn viết lên bảng, tiếng giảng bài tâm huyết đã có thể khiến mọi âm sắc chạm đến cảm xúc, khai mở tri thức, in sâu vào tâm trí học sinh.

1729391461093.png


Tôi vẫn còn nhớ cách đây 1 năm hơn, vào năm 2023, tôi từng bước tiến vào cổng trường Trung học phổ thông Phan Ngọc Hiển – với bề dày lịch sử, nơi đây đã đào tạo biết bao thế hệ học trò, đang làm việc, sinh sống, cống hiến sức trẻ của mình trên mọi miền tổ quốc. Lúc đó, tôi là tân học sinh của trường với sự non nớt, rụt rè vì phải quen với môi trường học tập mới, thầy cô mới, bạn bè mới, khi ấy tôi chẳng cảm nhận được gì ngoài sự bỡ ngỡ, cảm giác xa lạ thấy rõ.

Tôi được phân vào một lớp trong ba lớp thuần tự nhiên đó là B11, dưới sự dẫn dắt của giáo viên chủ nhiệm là cô Phan Thị Thanh Xuân – dạy bộ môn tiếng anh, ấn tượng đầu tiên của tôi với cô là cô có dáng người nhỏ nhắn, nụ cười hiền từ nhưng lại có nội lực khi giảng bài rất lớn, vì thế trong giờ học của cô chúng tôi luôn chăm chú nghe cô giảng bài. Cô giống như ngọn lửa ấm áp, dìu dắt chúng tôi trước những vấp ngã của cuộc đời. Rồi là những nụ cười khi thấy những đứa học sinh của mình đạt điểm cao, đạt nhiều thành tích cao trong học tập. Rồi khi chúng tôi bị điểm thấp cô cũng là người an ủi, động viên chúng tôi hãy cố gắng hơn, cô nói: “Thất bại hôm nay không có nghĩa là trong tương lai lại sẽ thất bại, nó là bài học mà sau này ta sẽ không mắc phải những lỗi sai đó nữa”. Cô không chỉ là “người dẫn lối tri thức” mà cô còn là người “mẹ” dạy chúng tôi điều hay lẽ phải, kỹ năng cần thiết cho cuộc sống. Đối với bản thân tôi cô đã “truyền lửa” cho tôi biết rằng muốn hoàn thiệt mình hơn, đạt được những điều mình muốn ta cần phải đọc sách thật nhiều, cơ bản ban đầu tôi vẫn rất thích đọc sách nhưng lại không có mục đích cụ thể cho việc đó, nhưng nhờ có “ người mẹ thứ 2”, cô đã tư vấn cho tôi nên đọc thể loại gì để phát triển bản thân mình tốt hơn.



Tôi vẫn còn nhớ một kỷ niệm mới đây của tôi với cô, mà chắc có thể cả đời này tôi không thể quên được. Một ngày đầu tháng 12 năm 2023, trong cái không khí se lạnh của Cần Thơ, những con chim bay đầy trời hối hả cho một ngày mới của nó, xe cộ tấp nập người đi làm, người đi học, cái không khí đó sẽ có người thích có người không thích, còn tôi lúc đó cũng chả quan tâm đến nó, tôi đến trường học với một tâm trạng rất tệ, có thể nói nếu không thể kìm chế chắc tôi đã òa lên khóc tại trường rồi. Tiết tiếng anh là tiết cuối, nên trong 4 tiết đầu tôi không tài nào học nổi, tôi mất tập trung rất nhiều, cơ bản tôi là một học sinh gương mẫu, ngồi bàn đầu và luôn say mê việc học nhưng lúc đó, trong đầu thôi toàn những ý nghĩ tiêu cực, cô bước vào và có vẻ cô đã nhận ra tôi có vấn đề, cô vẫn dạy rất nhiệt tình, truyền đạt kiến thức cho học sinh như thường lệ, bình thường tôi rất hay giơ tay để phát biểu, nhưng hôm ấy tôi chỉ chống cằm nhìn đâm chiêu. Hết tiết đánh trống ra về, cô đã kêu tôi lên để nói chuyện, cô liên tục hỏi tôi có sao không, “có chuyện gì không, cứ thoải mái chia sẽ với cô , nếu giúp được cô sẽ giúp”, tôi cứ ậm ừ mãi vẫn không nói vấn đề của mình, nhưng cô vẫn rất kiên nhẫn nghe tôi trình bày vấn đề mình gặp phải, cô không tiếc thời gian cô bỏ ra cho tôi dù tôi biết giáo viên rất bận rộn. Thật ra, tôi đang gặp một vài vấn đề với gia đình của tôi và tôi không muốn chia sẻ với ai về vấn đề của bản thân. Sau khi nghe hết câu chuyện của tôi cô đã rất ân cần hỏi han tôi, cô đưa ra những lời khuyên bổ ích cho tôi, cô dạy tôi phải biết nói “cảm ơn” và “xin lỗi” ở đâu cho đúng, cô lấy những câu trích dẫn từ sách để làm ví dụ cho tôi và đồng thời đó cũng là lời khuyên hữu ích, tôi chợt nhớ ra trong quyển sách “Không gia đình” của Hector Malot có câu nói: “Gia đình không phải là việc cháu mang dòng máu của ai, mà là việc cháu yêu thương, chia sẻ, cảm thông và quan tâm ai” hoặc câu “ Ngoại trừ gia đình, những ai từ đầu đã tốt với bạn, đừng vội tin. Bởi khi họ không có thứ họ muốn, họ không còn là người tốt mà bạn từng gặp”. Hai cô trò nói chuyện đến hơn 12 giờ trưa với lật đật chạy về, sau ngày hôm đó, tôi đã về nhà chủ động xin lỗi và làm hòa với gia đình mình, đồng thời tôi cũng học được rất nhiều từ cuộc nói chuyện với cô chủ nhiệm, nhất là bài học về tình cảm gia đình thiêng liêng như thế nào và sự thấu hiểu giữa các thành viên trong gia đình.

1729391502877.png


Chỉ còn chưa đầy 2 năm nữa là tôi tối nghiệp tại trường, tôi phải rời xa mái trường này để hướng đến tương lai của mình, tôi rất trân trọng những khoảng khắc và kỷ niệm ở ngôi trường Trung học phổ thông Phan Ngọc Hiển này, ở đây từ những người bạn mới chúng tôi trở nên thân thiết như tri kỷ, từ chủ nhiệm mới thành “người mẹ thứ 2” chúng tôi rất hay gọi cô là “ má Xuân” để thể hiện sự kính trọng đối với cô, vì cô đã rất ân cần hỏi han và hỗ trợ chúng tôi rất nhiều trong học tập.

Sắp đến ngày 20/11 “ngày nhà giáo Việt Nam”, qua bài viết này tôi cũng muốn gửi một cảm ơn chân thành cô Thanh Xuân và toàn thể các giáo viên của trường, chúc các thầy cô sẽ có thật nhiều sức khỏe để luôn mang đến những kiến thức bổ ích cho chúng em, chúc thầy cô sẽ luôn hạnh phúc trên “con đường cầm phấn” của mình. Những người khác sẽ thể hiện lòng kính trọng thầy cô của mình qua các bó hoa đầy màu sắc, qua những tấm thiệp viết tay, hay những món quà đắt tiền, nhưng bản thân tôi nghĩ rằng những món quà cho dù có đắt tiền đến đâu đi nữa thì món quà mà tôi muốn gửi đến thầy cô là những thành tích cao để đền đáp lại những công lao mà thầy cô đã truyền dạy cho tôi khi còn ngồi trên ghế trường Trung học phổ thông Phan Ngọc Hiển.



Xin chân thành cảm ơn quý thầy cô



Cần Thơ, những ngày cuối tháng 10, năm 2024…
---------------------------------------------------------------------------------------

Các bạn có thể tham khảo cách phân bố bài văn và lời văn, bài viết chỉ mang tính tham khảo. Chúc các bạn học tốt :333
Thêm
  • Like
Reactions: Vanhoctre
133
1
0
Viết trả lời...
1713785620146.png


I. ĐỌC - HIỂU: (4,0 điểm)
Đọc đoạn thơ sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới:
Ôi tiếng Việt suốt đời tôi mắc nợ
Quên nỗi mình quên áo mặc cơm ăn
Trời xanh quá môi tôi hồi hộp quá
Tiếng Việt ơi! Tiếng Việt ân tình…
( Tiếng Việt – Lưu Quang Vũ )
Câu 1 (0,5 điểm): Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn thơ?
Câu 2 (0,5 điểm): Tìm các thành phần biệt lập có trong đoạn thơ ?
Câu 3 (1,0 điểm): Xác định và nêu hiệu quả của những biện pháp tu từ trong câu thơ: Tiếng Việt ơi! Tiếng Việt ân tình…
Câu 4 (1 điểm): Qua đoạn thơ trên, Lưu Quang Vũ muốn bày tỏ điều gì?


II. LÀM VĂN: (7,0 điểm)
Câu 1 (2 điểm): Từ ý nghĩa của đoạn thơ ở phần I, viết một đoạn văn (Từ 10 đến 15 dòng) có một phép nối (gạch chân từ ngữ dùng để nối) trình bày suy nghĩ về việc giữ gìn sự trong sáng của Tiếng Việt?
Câu 2 (5 điểm): Cảm nhận của em về đoạn thơ sau:

Ta làm con chim hót
Ta làm một cành hoa
Ta nhập vào hòa ca
Một nốt trầm xao xuyến

Một mùa xuân nho nhỏ
Lặng Lẽ dâng cho đời
Dù là tuổi hai mươi
Dù là khi tóc bạc…
(Mùa xuân nho nhỏ - Thanh Hải)

(Trên đây là bài cho các bạn muốn ôn thêm mà không có lời giải, các bạn hãy theo dõi mình để mình hướng dẫn giải đề cho nha).
CHÚC CÁC BẠN THI TỐT!!!
Thêm
491
0
0
Viết trả lời...
1713784740981.png


PHẦN 1. ĐỌC - HIỂU (2,0 điểm)

Đọc đoạn trích sau và thực hiện các yêu cầu:
Tổ quốc là tiếng mẹ
Ru ta từ trong nôi
Qua nhọc nhằn năm tháng
Nuôi lớn ta thành người

Tổ quốc là mây trắng
Trên ngút ngàn Trường Sơn
Bao người con ngã xuống
Cho quê hương mãi còn

Tổ quốc là cây lúa
Chín vàng mùa ca dao
Như dáng người thôn nữ
Nghiêng vào mùa chiêm bao …
( Trích Tổ quốc là tiếng mẹ - Nguyễn Việt Chiến, nguồn:https://www.thivien.net)
Câu 1. (0,5 điểm) Xác định thể thơ được sử dụng trong đoạn trích trên.
Câu 2. (0,5 điểm) Nêu nội dung chính của đoạn trích.
Câu 3. (1,0 điểm) Chỉ ra và nêu hiệu quả của một biện pháp tu từ được sử dụng trong đoạn trích.
Câu 4. (1,0 điểm) Nội dung đoạn thơ đã chạm vào miền cảm xúc nào trong em?


PHẦN II. LÀM VĂN (7,0 điểm).
Câu 1 (2,0 điểm): Hãy viết 01 đoạn văn (khoảng 12 đến 15 câu) trình bày suy nghĩ của em về ý nghĩa của lòng tự trọng trong cuộc sống
Câu 2 (5,0 điểm). Cảm nhận của em về vẻ đẹp của tình đồng chí trong bài thơ Đồng chí của Chính Hữu

(Trên đây là các dạng câu hỏi cho các bạn muốn ôn thêm không lời giải, các bạn hãy theo dõi mình để mình sửa các bài trên nha).

(CHÚC CÁC BẠN HỌC TỐT!!!
Thêm
420
0
0
Viết trả lời...
unnamed.png


Đọc văn bản và thực hiện các câu hỏi:
"Cảm ơn hay xin lỗi là một trong các biểu hiện các ứng xử có văn hóa, là hành vi văn minh, lịch sự trong quan hệ xã hội. Trong ứng xửa của cộng đồng, khi cảm ơn và xin lỗi được trình bày một cách chân thành, một mặt phản ánh phẩm chất văn hóa của cá nhân, một mặt giúp mọi người dễ cư xử với nhau hơn.
Trong nhiều trường hợp, lời cảm ơn hay xin lỗi không chỉ đem niềm vui tới người nhận, chúng còn trực tiếp giải tỏa khúc mắt, gỡ rối các quan hệ con người cũng vì thế mà sống vị tha hơn".
(Trích "cảm ơn" và "xin lỗi" là biểu hiện của ứng xử văn hóa- Hà Anh)

Câu 1: Theo tác giả, lời cảm ơn và xin lỗi có những giá trị gì?
Câu 2: Đoạn văn trên khiến em liên tưởng đến phương châm hội thoại nào?
Câu 3: Em có đồng ý với ý kiến: "Cảm ơn và xin lỗi là một trong các biểu hiện của ứng xử có văn hóa" không? Vì sao?
Câu 4: Từ văn bản trên em rút ra bài học cho bản thân.


Hướng dẫn trả lời câu hỏi:
Câu 1: Những giá trị là:
- Thể hiện được cách ứng xử tế nhị, có văn hóa, lịch sử.
- Đem lại niềm vui tới người nhận.
Trực tiếp giải tỏa khúc mắc, gỡ rối quan hệ con người.
Câu 2: Phương châm hội thoại là: phương châm lịch sự.
Câu 3: Em đồng ý với ý kiến.
Vì lời cảm ơn hay xin lỗi phản ánh lối ứng xử văn minh của con người, một mặt giúp mọi người dễ cư xử với nhau, từ đó lời cảm ơn hay xin lỗi là một trong các biểu hiện ứng xử văn hóa.
Câu 4: Rút ra bài học là:
"Lời cảm ơn hay lời xin lỗi không chỉ đem nhiều niềm vui tới người nhận, chúng còn trực tiếp giải tỏa khúc mắt, gỡ rối các quan hệ con người cũng vì thế mà sống vị tha hơn". Bản thân em là "mùa xuân của đất nước" em cảm thấy rằng lời cảm ơn, xin lỗi rất cần thiết trong môi trường giáo dục, vừa giúp chúng ta rèn luyện đạo đức lối ứng xử phì hợp khi gặp mâu thuẫn mà còn được yêu thương, tôn trọng từ mọi người xung quanh.

(bài viết mang tính chất tham khảo, các bạn hãy thể hiện khả năng sáng tạo của mình nhé!!)
CHÚC CÁC BẠN THI TỐT!!!
Thêm
  • Like
Reactions: Thích Văn Học
910
1
2
  • Love
Reactions: Thích Văn Học
Viết trả lời...
_usr_local_nginx_html_meeyland-cms_uploads_images_2022_08_19_tinh-than-trach-nhiem-la-gi-4-166...jpg


"Tinh thần trách nhiệm" là một đức tính quý báo của con người, nó không phải là cảm xúc, cũng không có hình dạng nhất định, nó sẽ được thể hiện khi chúng ta làm việc một cách có kế hoạch và nghiêm túc với công việc. Người có "tinh thần trách nhiệm" họ luôn biết biến công việc thành niềm vui, hoàn thành tốt công việc của bản thân một cách nhanh chóng và sẵn sàng chịu trách nhiệm khi có vấn đề sự cố trong công việc đó. "Tinh thần trách nhiệm" sẽ giúp chúng ta hiểu rõ hơn về tầm quan trọng của công việc, giúp con người có trách nhiệm hơn trong cuộc sống. Người có " Tinh thần trách nhiệm" luôn được mọi người xung quanh quý mến, kính trọng, vị nể và ngưỡng mộ. Trong lịch sử Việt Nam đã ghi nhận rất nhiều tấm gương anh hùng, tiêu biểu trong đó là vị lãnh tụ vĩ đại của Việt Nam Chủ tịch Hồ Chí Minh (Nguyễn Ái Quốc) là một người vô cùng có trách nhiệm với Đảng- Nhà nước- Nhân dân, người đã ra sức giúp đỡ, xây dựng đất nước. Không vì thế mà ta bỏ qua cho một bộ phận người trong xã hội hiện nay không có trách nhiệm với bản thân, với công việc và xã hội, chúng ta cần lên án và phê phán gay gắt. "Tinh thần trách nhiệm" giúp con người rất nhiều trong cuộc sống, là một phần không thể thiếu trong mỗi con người. Là "một mùa xuân của đất nước" em luôn cảm thấy mình phải có " tinh thần trách nhiệm" trong học tập ra sức rèn luyện để nâng cao vị thế của nước nhà trên trường quốc tế.

* Khởi ngữ trong bài là: chủ tịch Hồ Chí Minh (Nguyễn Ái Quốc).

(các bạn có thể tham khảo, ôn kiểm tra thuyền xuyên hoặc ôn tuyển sinh vào lớp 10).
CHÚC CÁC BẠN HỌC TỐT!!!
Thêm
  • Like
Reactions: Thích Văn Học
699
1
2
Không nên viết hoa tiêu đề hết nhé, chỉ cần chữ cái đầu tiên và các danh từ thôi ah.

Và đặt tag là các cụm từ (từ khóa) có trong văn bản bài đăng nhé.
Thích Văn HọcMình rất cảm ơn những lời nhận xét từ bạn mình sẽ cố gắng khắc phục lỗi và mang lại nhiều giá trị cho forum ✨
 
Viết trả lời...
unnamed.png


Đọc văn bản và thực hiện các câu hỏi:
"Cảm ơn hay xin lỗi là một trong các biểu hiện các ứng xử có văn hóa, là hành vi văn minh, lịch sự trong quan hệ xã hội. Trong ứng xửa của cộng đồng, khi cảm ơn và xin lỗi được trình bày một cách chân thành, một mặt phản ánh phẩm chất văn hóa của cá nhân, một mặt giúp mọi người dễ cư xử với nhau hơn.
Trong nhiều trường hợp, lời cảm ơn hay xin lỗi không chỉ đem niềm vui tới người nhận, chúng còn trực tiếp giải tỏa khúc mắt, gỡ rối các quan hệ con người cũng vì thế mà sống vị tha hơn".
(Trích "cảm ơn" và "xin lỗi" là biểu hiện của ứng xử văn hóa- Hà Anh)

Câu 1: Theo tác giả, lời cảm ơn và xin lỗi có những giá trị gì?
Câu 2: Đoạn văn trên khiến em liên tưởng đến phương châm hội thoại nào?
Câu 3: Em có đồng ý với ý kiến: "Cảm ơn và xin lỗi là một trong các biểu hiện của ứng xử có văn hóa" không? Vì sao?
Câu 4: Từ văn bản trên em rút ra bài học cho bản thân.


Hướng dẫn trả lời câu hỏi:
Câu 1: Những giá trị là:
- Thể hiện được cách ứng xử tế nhị, có văn hóa, lịch sử.
- Đem lại niềm vui tới người nhận.
Trực tiếp giải tỏa khúc mắc, gỡ rối quan hệ con người.
Câu 2: Phương châm hội thoại là: phương châm lịch sự.
Câu 3: Em đồng ý với ý kiến.
Vì lời cảm ơn hay xin lỗi phản ánh lối ứng xử văn minh của con người, một mặt giúp mọi người dễ cư xử với nhau, từ đó lời cảm ơn hay xin lỗi là một trong các biểu hiện ứng xử văn hóa.
Câu 4: Rút ra bài học là:
"Lời cảm ơn hay lời xin lỗi không chỉ đem nhiều niềm vui tới người nhận, chúng còn trực tiếp giải tỏa khúc mắt, gỡ rối các quan hệ con người cũng vì thế mà sống vị tha hơn". Bản thân em là "mùa xuân của đất nước" em cảm thấy rằng lời cảm ơn, xin lỗi rất cần thiết trong môi trường giáo dục, vừa giúp chúng ta rèn luyện đạo đức lối ứng xử phì hợp khi gặp mâu thuẫn mà còn được yêu thương, tôn trọng từ mọi người xung quanh.

(bài viết mang tính chất tham khảo, các bạn hãy thể hiện khả năng sáng tạo của mình nhé!!)
CHÚC CÁC BẠN THI TỐT!!!
Thêm
  • Like
Reactions: Thích Văn Học
910
1
2
Cảm ơn @Phan Vũ Phương Vy đã chia sẻ nhiều tài liệu hay nhé. Bài đăng cũng rất dễ đọc :)
 
Cảm ơn @Phan Vũ Phương Vy đã chia sẻ nhiều tài liệu hay nhé. Bài đăng cũng rất dễ đọc :)
Xin gửi lời cảm ơn chân thành đến bạn và mình sẽ tiếp tục cố gắng cải thiện kỹ năng viết cũng như là mang lại nhiều bài viết có giá trị cho forum
 
  • Love
Reactions: Thích Văn Học
Viết trả lời...
DA248909-720F-41A8-B27A-D75364192ED8.jpeg



1. Mùa Xuân nho nhỏ.
2.Viếng lăng bác.
3. Sang thu.
4. Đồng chí.
5.Bếp lửa.
6. Làng.
7. Lặng lẽ Sa Pa.
8. Chiếc lược ngà.
9. Những ngôi sao xa xôi.

(Trọng tâm sẽ rơi vào các bài này và mình sẽ phân tích tất cả các đoạn có khả năng ra đề cao !!)
CHÚC CÁC BẠN THI TỐT
Thêm
667
0
0
Viết trả lời...
_usr_local_nginx_html_meeyland-cms_uploads_images_2022_08_19_tinh-than-trach-nhiem-la-gi-4-166...jpg


"Tinh thần trách nhiệm" là một đức tính quý báo của con người, nó không phải là cảm xúc, cũng không có hình dạng nhất định, nó sẽ được thể hiện khi chúng ta làm việc một cách có kế hoạch và nghiêm túc với công việc. Người có "tinh thần trách nhiệm" họ luôn biết biến công việc thành niềm vui, hoàn thành tốt công việc của bản thân một cách nhanh chóng và sẵn sàng chịu trách nhiệm khi có vấn đề sự cố trong công việc đó. "Tinh thần trách nhiệm" sẽ giúp chúng ta hiểu rõ hơn về tầm quan trọng của công việc, giúp con người có trách nhiệm hơn trong cuộc sống. Người có " Tinh thần trách nhiệm" luôn được mọi người xung quanh quý mến, kính trọng, vị nể và ngưỡng mộ. Trong lịch sử Việt Nam đã ghi nhận rất nhiều tấm gương anh hùng, tiêu biểu trong đó là vị lãnh tụ vĩ đại của Việt Nam Chủ tịch Hồ Chí Minh (Nguyễn Ái Quốc) là một người vô cùng có trách nhiệm với Đảng- Nhà nước- Nhân dân, người đã ra sức giúp đỡ, xây dựng đất nước. Không vì thế mà ta bỏ qua cho một bộ phận người trong xã hội hiện nay không có trách nhiệm với bản thân, với công việc và xã hội, chúng ta cần lên án và phê phán gay gắt. "Tinh thần trách nhiệm" giúp con người rất nhiều trong cuộc sống, là một phần không thể thiếu trong mỗi con người. Là "một mùa xuân của đất nước" em luôn cảm thấy mình phải có " tinh thần trách nhiệm" trong học tập ra sức rèn luyện để nâng cao vị thế của nước nhà trên trường quốc tế.

* Khởi ngữ trong bài là: chủ tịch Hồ Chí Minh (Nguyễn Ái Quốc).

(các bạn có thể tham khảo, ôn kiểm tra thuyền xuyên hoặc ôn tuyển sinh vào lớp 10).
CHÚC CÁC BẠN HỌC TỐT!!!
Thêm
  • Like
Reactions: Thích Văn Học
699
1
2
Không nên viết hoa tiêu đề hết nhé, chỉ cần chữ cái đầu tiên và các danh từ thôi ah.

Và đặt tag là các cụm từ (từ khóa) có trong văn bản bài đăng nhé.
 
Không nên viết hoa tiêu đề hết nhé, chỉ cần chữ cái đầu tiên và các danh từ thôi ah.

Và đặt tag là các cụm từ (từ khóa) có trong văn bản bài đăng nhé.
Mình rất cảm ơn những lời nhận xét từ bạn mình sẽ cố gắng khắc phục lỗi và mang lại nhiều giá trị cho forum ✨
 
Viết trả lời...
Ong-Hai-Lang.jpg


Đọc đoạn trích và trả lời câu hỏi:
Về đến nhà ông Hai nằm vật ra giường, mấy đứa trẻ thấy bố hôm nay có vẻ khác, len lén nhau ra đầu nhà chơi sậm chơi sụi với nhau. Nhìn lũ con, tủi thân, nước mắt ông lão cứ trào ra... Chúng nó cũng là trẻ con làng Việt gian đấy ư? Chúng nó cũng bị người ta rẻ rúng hắt hủi đấy ư? Khốn nạn, bằng ấy tuổi đầu... ông lão nắm chặt hai tay lại và rít lên:
- Chúng bay ăn miếng cơm hay miếng gì vào mồm vào đi làm cái giống Việt gian bán nước để nhục nhã thế này! Ông lão bỗng ngừng lại, ngờ ngợ như lời mình nói không được đúng lắm.
Chả nhẽ cái bọn ở làng lại đốn đến thế được. Ông kiểm điểm từng người trong óc. Không mà, họ toàn là những người có tinh thần cả mà. Họ đã ở lại làng. Quyết tâm một sống một chết với giặc, có đời nào lại can tâm làm điều nhục nhã ấy!... Nhưng sao lại nảy ra cái tin như vậy được? Mà thằng chánh Bệu thì đích thị là người làng không sai rồi. Không có lửa thì làm sao có khói? Ai người ta hơi đâu bịa tạc ra những chuyện ấy làm gì. Chao ôi! Cực nhục chưa, cả làng Việt gian! Rồi đây biết làm ăn, buôn bán làm sao? Ai người ta chứa. Ai người ta buôn bán mấy. Suốt cả cái nước Việt Nam này người ta ghê tởm, người ta thù hằn cái giống Việt gian bán nước... Lại còn bao nhiêu người làng, tan tác mỗi người một phương nữa không biết học đã rõ cái cơ sự này chưa?
(Trích Làng- Kim Lân, Ngữ văn 9 tập 1)

Câu 1: Nêu phương thức biểu đạt chính?
Câu 2: Cho biết ngôi kể của đoạn trích trên?
Câu 3: Nêu nội dung chính của đoạn trích?
Câu 4: Từ chả nhẽ trong câu in đậm là thành phần gì trong câu? Nêu rõ tên thành phần đó.
câu 5: Chỉ ra thành phần tình thái trong câu: "Ông lão bỗng ngừng lại, ngờ ngợ như lời mình không được đúng lắm. Chả nhẽ cái bọn ở làng lại đốn đến thế được".



Hướng dẫn trả lời câu hỏi:
Câu 1: Phương thức biểu đạt chính là: Tự sự.
Câu 2: Ngôi kể của đoạn trích là: Ngôi thứ 3 (ông Hai).
Câu 3: Nội dung chính:
Ông Hai trong giai đoạn khi nghe tin làng mình theo giặc, ông nhục nhã, sợ hãi mọi người xung quanh, ông chẳng biết phải nói với ai, làm như thế nào.
Câu 4: Thành phần tình thái là: "Chả nhẽ".
Câu 5: Từ "Chả nhẽ" là thành phần biệt lập trong câu. Tên thành phần là tình thái.


( Tài liệu mang tính chất tham khảo. Các bạn hãy tự tin vào cảm nhận của bản thân).
CHÚC CÁC BẠN HỌC TỐT!!!
Thêm
483
0
0
Viết trả lời...
truongthanh-1565057362-7455-15-6892-3800-1615956958.png


BÀI LÀM:
Câu chuyện " lột xác để trưởng thành" không chỉ xảy ra ở các loài động vật như cua, rắn hay bướm vì đó là sự thật hiển nhiên, là bắt buộc vì tạo hóa đã sinh ra nó như vậy, câu chuyện này cũng nói đến con người. Ở trong sinh học, "lột xác" có nghĩa là bỏ đi một phần cơ thể của động vật ở những khoảng thời gian trong năm; còn về con người đó là việc " lột xác" cả trong suy nghĩ lẫn hành động để chúng ta hiểu thế nào là trưởng thành, phải trải qua đau khổ thì con người ta mới bước những bước vững chắc trên đường đời. Người biết "lột xác để trưởng thành" họ sẽ thất bại nhiều, sai lầm nhiều nhưng khó khăn, thử thách ấy họ mới cho họ nhiều kiến thức, kỹ năng, kinh nghiệm từ những trải nghiệm của bản thân. Người "lột xác để trưởng thành" được mọi người xung quanh quý trọng và ngưỡng mộ. Trong cuộc sống không chỉ có những câu chuyện về các loài sinh vật mà còn có những câu chuyện " lột xác để trưởng thành" của con người, tiêu biểu là chính câu chuyện của chúng ta, khi từ nhỏ đến lớn chúng ta đều phải trưởng thành vì đó là sự bắt buộc của mỗi cá thể, ta phải trưởng thành để làm quen, để thích nghi với môi trường sống, với guồng quay của xã hội. Tuy nhiên, ta phải lên án phê phán gay gắt một bộ phận trong xã hội hiện nay không biết trưởng thành, khi đã lớn ngoài ba mươi tuổi vẫn luôn dựa dẫm vào ba mẹ, gia đình không có tính tự lập. Việc " lột xác để trưởng thành" đã là một phần trong cuộc sống của chúng ta, dù sau những lần như vậy sẽ rất đau đớn từ những vết thương từ thể chất lẫn tinh thần nhưng đổi lại chúng ta càng hoàn thiện bản thân hơn. Bản thân em là một " mùa xuân của đất nước" em luôn cố gắng trao dồi, học hỏi kinh nghiệm sau những lần vấp ngã để cống hiến cho tương lai của nước nhà.



(bài viết chỉ mang tính chất tham khảo, các bạn hãy phát huy hết mình khả năng của bản thân nhé!!!)
bài viết ôn cho các đợt kt thường xuyên, ôn thi tuyển sinh vào 10.
CHÚC CÁC BẠN HỌC TỐT!!!
Thêm
612
0
0
Viết trả lời...
cha-va-con-gai.jpg


Đọc văn bản và thực hiện các câu hỏi từ 1 đến 4:
Cánh cò cõng nắng qua sông
Chở luôn nước mắt cay nồng của cha
Cha là một dãi ngân hà

Con là giọt nước sinh ra từ nguồn
Quê nghèo mưa nắng trào tuôn
Câu thơ cha dệt từ muôn thăng trầm
Thương con cha ráng sức ngâm
Khổ đau hạnh phúc nảy mần thành hoa.
Lúc xanh xanh mướt đồng xa
Dáng quê hòa với dáng cha hao gầy
Cánh diều con lướt trời mây
Chở câu lục bát hao gầy tình cha.
(Lục bát về cha, Thích Nhuận Hạnh)

Câu 1 (1đ): Xác định các phương thức biểu đạt trong văn bản?
Câu 2 (1,5đ) : Chỉ ra các biện pháp tu từ được sử dụng trong đoạn thơ in đậm?
Câu 3 (2đ): Em cảm nhận được điều gì về hình ảnh người cha và tình cảm của người con trong văn bản?
Câu 4 (5đ): Em hãy viết đoạn văn (khoảng 15-20 dòng) trình bày suy nghĩ về vai trò của người cha trong cuộc sống.
Câu 5 (0,5đ): Nêu nội dung chính của văn bản?



Hướng dẫn trả lời câu hỏi:
Câu 1: Phương thức biểu đạt là: Tự sự, biểu cảm
Câu 2: chỉ ra :
- Điệp từ
: "là"
- Nói quá: " Cánh cò cõng nắng qua sông".
Câu 3: Em cảm nhận được là:
Có một người cha làm tất cả vì con, hi sinh và tần tảo, được thể hiện qua câu" thương con cha ráng sức ngâm" hoặc "dáng quê hòa với dáng cha hao gầy". Và ta cũng nhìn thấy hình ảnh người con với lòng biết ơn và trân trọng những cái "cha" cho "con", người con đã so sánh "cha là một dãi ngân hà" cho thấy "cha" là tất cả của "con".
Câu 4: Bài làm
Bản thân mỗi người chắc hẳn đều có một gia đình, ngoài người mẹ nặng đau chín tháng mười ngày cho chúng ta có cuộc sống tuyệt vời như ngày hôm nay, nhưng trong đó người cha đóng góp một phần rất quan trọng. Là một người chồng người cha chắc hẳn người đàn ông có rất nhiều áp lực từ kinh tế, gia đình, sức khỏe nhưng vì vợ vì con họ có thể vượt qua tất cả. Là một người cha là niềm hạnh phúc vô bờ bến, họ luôn làm ngày làm đêm, làm không thấy mệt vì tiểu thiên thần nhỏ của mình. Có những lúc vợ vắng nhà người chồng phải làm mọi công việc từ đi chợ, nấu nướng, chở con đi học, làm việc ở công ty nhưng không một lời kêu ca. Có một hôm em được mẹ kể về cha làm em vô cùng xúc động, cha em là một kỹ sư cầu đường nên ông thường xuyên không có nhà cha phải làm rất mệt dưới cái nắng gắt, cơn mưa lạnh nhưng khi trở về nhà cha không một lời than thở về sợ mẹ và em lo. Tuy nhiên, trong xã hội hiện nay vẫn còn một số người cha tồi, họ có thể nhậu say về đánh đập vợ con, tệ hơn là lạm dụng chính con ruột của mình chúng ta cần lên án và phê phán gay gắt các hành vi xấu đó. Một gia đình hạnh phúc không chỉ có người vợ bù đắp mà còn nằm ở tính cách, thái độ, cử chỉ của người chồng người cha. Qua đó, cho thấy một gia đình phải có một cột nhà (người cha) vững chắc luôn yêu thương vợ con vì không gì hơn tình cảm gia đình.
Câu 5: Nội dung chính là:
Hình ảnh người cha tầm tảo, hi sinh vì con. Và đáp lại thứ tình cảm thiêng liên ấy người con đã sử dụng những lời yêu thương để thể hiện lòng biết ơn của mình đối với cha.
Thêm
384
0
0
Viết trả lời...
vuotlen20150529080810.4810010.jpg

Ở mỗi người chúng ta sẽ có lúc mệt mỏi, sợ hãi và muốn bỏ cuộc trước khó khăn thử thách, việc phải mạo hiểm, dám đối đầu với thử thách, vượt lên những lối mòn đối với nhiều người sẽ còn sự lo lắng, đắng đo, hoài nghi, nhưng đôi khi vì sự tự tin, dũng cảm đối mặt ấy lại giúp chúng ta hiểu rõ hơn về bản chất của vấn đề. Mạo hiểm, dám đối mặt thử thách là sự liều lĩnh, bất chấp mọi trở ngại, dù không biết rõ điều gì sẽ xảy ra sau đó. Người dám mạo hiểm họ sẽ rất tự tin, nhưng đôi lúc họ sẽ tỉ mỉ trong công việc vô cùng, tìm và chấp nhận sự thật, những thiếu sót của bản thân. Người dám mạo hiểm vì họ dám nghĩ dám làm, họ luôn đạt được những thành công ngoài mong đợi. Ngoài ra, người dám đối mặt thử thách luôn được mọi người xung quanh yêu quý, ngưỡng mộ, lấy làm tấm gương tốt. Nhà làm phim đạo diễn Shane Black với siêu phẩm "Ironman" đã có những trải lòng về sự mạo hiểm khi làm phim, vì thời điểm đó công ty ông đứng trên bờ vực phá sản nhưng ông vẫn đầu tư và quay bộ phim với chi phí lớn nếu thất bại ông sẽ gánh trên vai khoảng nợ khổng lồ, may mắn đã mỉn cười với ông bộ phim trở thành siêu phẩm toàn cầu, nổi tiếng trên thế giới. Tuy nhiên, vẫn còn một bộ phần nhỏ trong xã hội không dám mạo hiểm, lựa chọn con đường an toàn và thậm chí nhận thất bại vì sự sợ hãi, lo lắng của bản thân, nhưng khi ta nhìn về các quan điểm không phải lúc nào chúng ta cũng phải mạo hiểm, vì nó là con dao hai lưỡi, vì ta có thể nhận lấy thất bại về vật chất lẫn tinh thần nếu không biết lượng sức mình. Có thể nói dám mạo hiểm, dám đối mặt thử thách là sự trưởng thành của mỗi người. Bản thân em là một học sinh còn ngồi trên ghế nhà trường, em nhận thức được rõ rằng nếu không biết nổ lực, mạo hiểm đúng lúc ta sẽ gặp thất bại và việc đối mặt với thử thách cũng là cách để tìm ra những thiếu sót để ta sửa chữa và khắc phục trong học tập. Vì đối với tuổi trẻ mạo hiểm là thước đo của sự trưởng thành.


( chỉ mang tính tham khảo).
Các bạn có cần cấu trúc làm văn NLXH thì có thể bình luận để mình chia sẻ kỹ năng làm văn nha :))
CHÚC CÁC BẠN HỌC TỐT!!!
Thêm
606
0
0
Viết trả lời...
1708073198123.png



Đọc đoạn trích sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới:
Cùng một cơn mưa, người tiêu cực sẽ bực mình vì phải trùm áo mưa, người lạc quan thì nghĩ đến cây cối xanh tươi, không khí sẽ được trong lành. Và một khi chúng ta không thể thay đổi được hiện tượng xảy ra, tốt nhất là mình nhìn nó bằng ánh mắt tích cực. Cái thiện có thể sẽ thua cái ác trong một thời điểm nhưng chung cuộc sẽ chiến thắng. Cứ sau một sự cố, con người lại tìm ra nguyên nhân và khắc phục nó. Sau lũ lụt, phù sa sẽ làm màu mỡ hơn cho cánh đồng, sâu bọ sẽ bị quét sạch ra biển, dư lượng hóa chất trong đất đai sẽ bị rửa sạch. Lỗi lầm của người khác, thay vì giữ trong lòng và tức giận, thôi bỏ qua, mình sẽ thấy thoải mái hơn rất nhiều, vì sự thoải mái của mình trước đã.
(...) Người tích cực sẽ có gương mặt sáng bừng, nụ cười thường trực trên môi, sống và cháy hết mình, học tập và làm việc hết mình, không để ý cái nhỏ, cái tôi hạ rất thấp, thích nghi lại rất cao nên có thành tựu rực rỡ. Mở miệng ra là thốt lời hay ý đẹp, luôn khen, nếu không có lời tử tế được cho nhau họ im lặng. Còn người tiêu cực, có thể họ có tiền, nhưng họ không bao giờ có một cược sống chất lượng và có thành tựu lớn, vì cảm xúc tiêu cực đã chiếm hết quỹ thời gian của họ.
(trích Tư duy tích cực, theo Tony Buổi sáng, trên đường băng, NXB Trẻ, 2015)

Câu 1: Xác định phương thức biểu đạt CHÍNH của đoạn trích trên.
Câu 2: Theo tác giả trước một cơn mưa người tiêu cực sẽ có thái độ như thế nào?
Câu 3: Nêu tác dụng của phép liệt kê trong câu: "Sau lũ lụt, phù sa sẽ làm màu mỡ hơn cho cánh đồng, sâu bọ sẽ bị quét sạch ra biển, dư lượng hóa chất trong đất đai sẽ bị rửa sạch."
Câu 4: Nêu nội dung chính của đoạn trích.

Hướng dẫn trả lời câu hỏi:

Câu 1: Phương thức biểu đạt là: Nghị luận.

Câu 2: Người tiêu cực sẽ bực mình vì phải trùm áo mưa.

Câu 3: Tác dụng:

+ Diễn tả đầy đủ, sâu sắc những khía cạnh của đối tượng.

+ Tăng tính nhịp nhàng, cân đối cho lời văn.
Câu 4: Nội dung chính là:
Người tích cực học tập và làm việc hết mình, không để ý cái nhỏ, cái tôi hạ rất thấp, thích nghi lại rất cao nên có tành tựu rực rỡ. Ngược lại, người tiêu cực, họ không bao giờ có một cuộc sống chất lượng và thành tựu lớn, vì cảm xúc tiêu cực đã chiếm hết quỹ thời gian của họ.


( trên đây là các ý kiến khách quan, mang tính chất tham khảo).
CHÚC CÁC BẠN THI THẬT TỐT!!!
Thêm
459
0
0
Viết trả lời...