Newsfeed

Văn Học Trẻ - forum.Vanhoctre.com | Nuôi dưỡng tình yêu văn chương, cuộc thi viết văn; học văn, những bài văn hay. Tác phẩm văn học chọn lọc, lí luận văn học, ...

BBT đề xuất

Bài viết mới

Đang có mặt

Mình nhớ ngày nhỏ hay ngồi xem phim chiến tranh với bố và mẹ, mẹ ít xem thời sự nhưng mình lại thích xem vì cái tính tò mò không biết hôm nay tình hình xã hội, đất nước thế nào.

Ngồi xem phim tập trung tới thế, ôi sao giặc ngoại xâm tàn ác tới thế. Tàn phá đất nước ta, hành hạ dân ta. Đôi mắt tròn xoe đăm chiêu vào chiếc tivi cũ xưa dày cục, lâu lâu lại mất tín hiệu. Cái cảnh nó tang thương, đau đơn tới lạ, vừa đây thôi còn ngồi với nhau, vù vù tiếng máy bay của địch tới. Thôi rồi, mất rồi, người vừa đây giờ chẳng thấy. Bây giờ lớn lên, không còn ngồi cạnh bố xem tivi nữa, nhưng lòng yêu nước lại manh nha vào tâm hồn trẻ nhỏ này từ ngày ấu thơ. Mỗi lần xem lại những đoạn phim ngắn về Bác, về đất nước này, về những dấu mốc sự kiện được tái hiện lại với một màu đen trắng. Tôi thương đất nước hình chữ S này mà nước mắt rơi. Hồ Chí Minh vị lãnh tụ của đất nước, một con người đã đi vào không chỉ lịch sử Việt Nam mà còn đi vào lịch sử thế giới. Ai ai cũng ngưỡng mộ Người, con người giản dị mà thanh cao.

Ái Quốc - Ái Dân

Yêu nước, thương dân.

-----------

Bác mình làm trong Mặt Trận Tổ Quốc, mỗi lần lại mang tới nhà mình mấy tệp báo dày cục. Cũng thích đọc báo lắm, đọc hết cái này sang cái kia. Lật từ trang này qua trang khác. Rồi cả hồi cấp một, ở lớp mỗi tuần luôn được phát một cuốn báo rất xinh, báo mực tím, báo tuổi trẻ vvv...vvv. Rất thích đọc, còn muốn cầm về nhà cơ.

Tiếp xúc với báo ngay từ nhỏ, để không ngờ rằng lớn lên lại yêu Báo Chí, yêu con chữ tới như thế. Ước mơ nhà báo cứ ấp ủ, bùng cháy trong trái tim này.

------

Ai hỏi em quê đâu? Mình bảo em ở Quê Bác.

Tự hào lắm, tự hào lắm người con Xứ Nghệ. Tự hào khi sinh ra ở vùng đất Nam Đàn ấy. Có Bác, và có cả những người tài giỏi khác nữa.

Mà nhiều khi bảo " Em ở Quê Bác " thì người ta đoán ngay là em ở Nam Đàn.
Thêm
Quê Hương Của Bác Và Em
478
2
1
NGĂN NẮP VÀ TRẬT TỰ

Hồi ở Pác Bó, dù sống ở trong hang đá hay trong một lán nhỏ, Bác Hồ vẫn giữ nếp sống ngăn nắp và trật tự. Đồ đạc, tài liệu Bác sắp xếp theo thứ tự riêng, cái nào ra cái đó, không bao giờ lẫn lộn. Sách, báo, tài liệu, Bác xếp để trên các bậc. Ấm chén, bút mực… cũng đều có quy định chỗ để hẳn hoi. Ai động đến là Bác biết. Bác có một chiếc máy chữ mang từ nước ngoài về, thường vẫn dùng để đánh tài liệu. Cứ sau mỗi buổi làm việc, Bác xếp máy chữ vào một túi riêng, còn tài liệu thì bỏ vào thùng sắt đậy cẩn thận. Chả thế mà có hôm báo động, chỉ mấy phút sau Bác đã xếp xong các thứ gọn gàng. Còn đồng chí khác thì chạy tới chạy lui, vấp cả vào nhau. Có đồng chí, thứ cần thiết thì không mang đi, thứ không cần thì lại lấy. Thấy thế, Bác nhẹ nhàng bảo:

- Gọn gàng, ngăn nắp cũng là một cách bảo mật. Khi hoạt động bí mật cũng như trong nếp sống hàng ngày của người cán bộ các chú phải thường xuyên chú ý rèn luyện.



Sau này, khi về sống ở Hà Nội, Bác vẫn giữ nếp sống gọn gàng, ngăn nắp ấy. Trên bàn làm việc của Bác dưới nhà sàn, ngày nào cũng vậy, sau giờ buổi sáng, trước lúc sang ăn cơm, Bác đều xếp tài liệu, sách vở ngay ngắn. Buổi chiều hết giờ làm việc, Bác mang tài liệu lên nhà, mỗi thứ để một nơi theo đúng chỗ quy định.

Một lần, đang lúc giữa trưa thì còi thành phố báo động có máy bay Mỹ đến. Bác bình tĩnh từ trên nhà đi xuống cầu thang. Nhìn thấy một số đồng chí bảo vệ tất tưởi chạy ra hầm, quần, áo, súng, đạn, balô không gọn gàng, Bác bảo:

- Các chú là bộ đội, phải bình tĩnh và luôn luôn sẵn sàng chiến đấu. Lúc có giặc cũng như khi không có giặc. Muốn vậy, trong cuộc sống hàng ngày các chú phải sống ngăn nắp, trật tự và gọn gàng
( Sưu tầm)
Thêm
Chuyện kể về Bác Hồ
  • Like
Reactions: Phong Cầm
1K
1
0

Trang cá nhân

“Đối với tôi, văn chương không phải là một cách đem đến cho người đọc sự thoát ly trong sự quên, trái lại văn chương là một thứ khí giới thanh cao và đắc lực mà chúng ta có, để vừa tố cáo vừa thay đổi một thế giới giả dối và tàn ác, vừa làm cho lòng người thêm trong sạch và phong phú hơn”.
Truyện này tớ đăng đầu tiên ở Wattpad (khi ấy học lớp tám), giờ đọc lại thấy sến thật sự nhưng khi tớ cho chị họ xem bản thảo thì chị ấy lại khen hay. Tớ cũng nhen nhóm ý định phát triển bộ này thành truyện dài luôn nhưng mà hồi ấy tớ chưa đủ thời gian, đến giờ thì bản thân lại không theo kịp cảm xúc khi ấy.
Có những ngày tuyệt vọng cùng cực, tôi và cuộc đời đã tha thứ cho nhau
"Tôi không còn gì để chiêm bái ngoài nỗi tuyệt vọng và lòng bao dung. Hãy đi đến tận cùng của tuyệt vọng để thấy tuyệt vọng cũng đẹp như một bông hoa."
Cung Chúc Tân Xuân Giáp Thìn 2024!
An Khang Thịnh Vượng
Vạn Sự Như Ý~
Trò chuyện trực tiếp
Đăng nhập để sử dụng ChatBox
  1. Thích Văn Học @ Thích Văn Học:
    Hiện tại không có giá trị qui đổi gì em nhé
Top