Kết quả tìm kiếm

  1. D

    CON NGƯỜI BẤT TOÀN

    "Chúng ta đều là những con người không hoàn hảo sống trong một thế giới không hoàn hảo" (Haruki Murakami) Con người sinh ra vốn dĩ luôn là một bản thể bất toàn và đầy khiếm khuyết. Không có thước đo nào sinh ra để đong đếm lượng khuyết điểm của mỗi người...
  2. D

    Hiện thực cuộc sống

    "Với tư cách là văn nghệ sĩ, ta hãy vui lên vì ta đã bị dứt khỏi giấc ngủ mê và khỏi sự đui điếc, bị bắt buộc phải đứng trước sự thống khổ, những trại giam và máu" (Abert Camus). Nghệ sĩ là một chức danh phù phiếm, chuyên lấy nỗi đau đời để làm nỗi đau...
  3. D

    Văn học Trung đại Việt Nam

    Văn học trung đại Việt Nam là nền văn học được hình thành và phát triển từ xã hội phong kiến, là nền tảng xây dựng và kết tinh những tinh hoa văn hóa Việt. Chín thế kỉ hưng thịnh suy vong của nền phong kiến Việt cũng ghi dấu chín thế kỉ văn học trung đại...
  4. D

    VĂN CHƯƠNG VÀ CÁI ÁC

    Nguyễn Minh Châu đã từng nói: “Tôi là tôi ớn nhất những nhà văn máu cá, cứ lấy an toàn làm gốc, chơi trò chơi hiền lành, vô sự, tưởng rằng cả đời không hại ai, không làm điều ác với ai. Nhưng cái tội tày đình là tội khiếp đảm trước cái ác”. Tôn chỉ...
  5. D

    Không là mặt trời, thì là những vì sao.

    “Cái câu “Cố lên” nhiều lúc làm người ta mệt lắm anh ạ”. Nó tước khỏi người ta cái quyền được mệt mỏi, được khóc, nó không ngừng đẩy người ta lên bục anh hùng” (Đặng Hoàng Giang). Nhân danh tình thương, người ta làm khổ nhau. Cái câu “Cố lên” mang danh nghĩa...
  6. D

    Một góc về văn học chiến tranh

    “Chiến tranh… Là cái quái gì ấy nhỉ? Là ngày nào cũng nhìn thấy người chết nhưng lại chưa đến phiên mình?” (“Ăn mày dĩ vãng” - Chu Lai). Những tấm huân chương chỉ “làm ấm ngực”, đằng sau những tấm huân chương ấy là nỗi đau và cả bao nhiêu mất mát mà chẳng...
  7. D

    Nước mắt

    “Người ta chỉ xấu xa, hư hỏng trước đôi mắt ráo hoảnh của phường ích kỷ và nước mắt là một miếng kính biến hình vũ trụ”. (Francois Coppée) Nước mắt là thứ chất người đặc quánh bên trong mỗi con người, không thể tự tiêu tan đi mà biến thành giọt nước “rơi...
  8. D

    Nền văn học Việt Nam

    [NỀN VĂN HỌC VIỆT NAM] Đất nước bốn nghìn năm đứng dậy từ bùn đen, vùng lên giành lấy độc lập, hòa bình từ tay giặc, chuyển mình và phát triển theo nhịp sống toàn cầu. Theo dòng chảy lịch sử ấy, văn chương xuất hiện như một bức tranh siêu thực phản ánh toàn bộ...
  9. D

    Mơ màng cùng văn chương Nguyễn Nhật Ánh

    Thế giới người lớn hỗn loạn, chai lì, chồng chất những "thế hệ bận rộn" chẳng chừa cho mình một chốn dung thân. Ai cũng từng là trẻ con, nhưng lại chẳng có ai nhớ về những năm tháng ấy như một kỉ niệm. Và cũng bởi thế mà thế giới trở nên rách nát, nhân...
  10. D

    Chúng ta ở đây - là một phép màu

    "Chẳng phải phép màu, tại sao chúng ta gặp nhau? Một người khẽ cười, người kia cũng dịu nỗi đau.." (Phép màu) Chúng ta là những đứa trẻ được phép màu đưa đến bên nhau. Năm tháng không đoái hoài những đứa trẻ bập bẹ học cách...
  11. D

    Áo dài Hà Nội

    Trong "Hà Nội băm sáu phố phường", người con Thủ đô Thạch Lam viết: "Hà Nội có một sức quyến rũ đối với các người ở nơi khác... Ở những hang cùng ngõ hẻm của làng xa, hay những nương mật thẳm trong rừng núi, ban chiều vẫn có nhiều người ngóng về một phương trời để cố trông cái ánh sáng mờ của Hà...
  12. D

    Con gái xa nhà

    Mẹ tất tả chạy đồng về. Bố từ chiếc xe Honda cà tàng cũng vội vã phóng về nhà. Cả nhà lao vào căn phòng học bé nhỏ của Mít. Bức thư điện tử trên cái điện thoại cục gạch cũ kỹ thông báo: Mít đã đậu Đại học. Nó vui sướng nhảy cẫng lên ôm chầm lấy bố...
  13. D

    1718

    Nắng hạ trong veo. Mùa hạ nào dưới sân trường rải hoa phượng vĩ này, em cũng lơ thơ ngơ ngẩn ngắm trời mây, hít thở hương ban mai buổi sớm. Nắng vườn trường cũng đẹp, và em thấy giữa làn nắng ấy rất thơm, rất ấm. Phượng vĩ đỏ cả góc trời, thay em đếm...
  14. D

    Mẹ là mẹ của con

    Đêm. Xung quanh im lặng như tờ. Người mẹ trẻ đờ đẫn dắt tay đứa con gái bé bỏng đi trên con đường vắng ánh đèn điện. Cô vừa bước ra khỏi phiên tòa ly hôn với tên chồng cũ tệ bạc. Hắn ta đã đánh đập mẹ con cô và cướp lấy tất cả số tiền mà cô tích cóp...
  15. D

    Tình người trong "Tối ba mươi" của Thạch Lam ‍❤️‍‍

    Là thành viên của Tự lực văn đoàn nhưng văn phong của Thạch Lam vẫn mang những nét riêng biệt. Khác hẳn những người anh em với lối văn thi vị hoá đời sống, thể hiện khao khát thoát ly và những tình yêu mang tính thị trường giữa chàng và nàng, Thạch Lam đã tập trung hướng ngòi bút về phía lớp...
  16. D

    Mơ Hà Nội

    'Mắt trừng gửi mộng qua biên giới Đêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm" ("Tây Tiến" - Quang Dũng) Người ta nói Hà Nội là chốn hoa lệ nhưng hoa cho người giàu, lệ cho người nghèo. Ai dám bảo thế? Hà Nội kiêu kỳ với cái lịch sử ngàn năm, với cái...
  17. D

    Mùa hạ vương màu kí ức

    Thanh xuân nào cũng từng đi qua những mùa hạ, nhưng sao mùa hạ năm nay thật lạ lùng? Chỉ sau giây phút khi ánh nắng hạ vừa dứt, gió thu miên man quyện lấy đất trời, có lẽ có ai đó phải nói lời chia ly. Ba năm thanh xuân tưởng vậy mà trôi qua trong đáy mắt. Em...
  18. D

    Cái chết trong truyện ngắn "Chí Phèo" - Nam Cao

    "Cuộc sống còn tuyệt vời biết bao trong thực tế và trong trang sách. Nhưng cuộc sống cũng bi thảm biết bao. Cái đẹp còn trộn lẫn điểm sầu buồn. Cái nên thơ còn lóng lánh giọt nước mắt ở đời" (Nguyễn Văn Thạc). Người suốt đời đi tìm cái đẹp Nguyễn Tuân từng cảm khái "Đã là văn chương thì phải...