Nỗi niềm tháng ba

Nỗi niềm tháng ba

Vanhoctre
Vanhoctre
  • Thành viên BQT
  • Văn Học Trẻ đến từ Việt Nam
Năm ấy mẹ sinh em mùa đói
Tháng ba nhọc nhằn và hoa gạo rụng hố vôi
Cha đi vắng rét nàng Bân buốt nhói
Mẹ ướt mồ hôi, em khóc chào đời.

Cây gạo ấy bây giờ em vẫn nhớ
Năm tháng đi phai sắc đỏ mỗi mùa
Tuổi thơ em với bạn bè đồng lứa
Nhặt vỏ sò trên cát vắng ven sông...

Chị lớn lên. Và chị lấy chồng
Tháng ba oằn mình hình con đê cong
Bạn bè lớn lên. Rồi lại lấy chồng
Còn em đi xa...

Mỗi độ xuân về lại thương tháng ba
Buồn sướt mướt những chiều sương nhạt quá
Bãi sông nằm thương con đò vất vả
Chị lấy chồng đã mấy mùa hoa.

Ký ức em dội ướt 1 mái nhà
Thời gian phủ nỗi niềm lên màu rạ
Mẹ khâu vá 1 đời bên bức vách
Ngọn đèn chong chưa lụi tắt bao giờ.

FB_IMG_1709459685005.jpg


Con một mình lặn lội với thơ
Mười tám tuổi không về quê như chị
Mẹ ướt mắt khuyên "đừng tập làm thi sĩ
Bạc muôn chừng thân gái con ơi".

Tháng ba đi, hoa gạo nở hết rồi
Mẹ đếm tuổi em bằng cánh hoa mùa cuối.
Thư gửi em chừng là viết vội
Mẹ giục về đi lấy chồng thôi.

Tháng ba buồn dại ý hẳn ngậm ngùi
Nhắc em ngày sinh và hố vôi đầy hoa gạo rớt
Quê em đó, cơn mưa dài không ngớt
Khóc từ lúc sinh em cho đến tận bây giờ

Đành rằng tháng ba vẫn thắp màu hoa cũ
Nhưng có những điều phải sống khác ngày xưa.

St
 
Từ khóa
hoa gạo lấy chồng que em tháng ba
160
2
2

Vanhoctre

Văn Học Trẻ
Thành viên BQT
19/8/19
804
680
362,999
Việt Nam
vanhoctre.com
Xu
1,338,895
EM NGHE KHÔNG, THÁNG 3 VỀ!

Tháng 3 về, em có biết không?
Hoa gạo nở, đỏ vùng trời thương nhớ
Mây trắng trôi, băng qua miền cách trở
Gió thì thầm, khẽ hát khúc tình ca

FB_IMG_1709464722902.jpg


Tháng 3 về, những nỗi nhớ không tên
Mùa gạo đỏ, đường quanh co nắng sớm
Rét nàng Bân giữa ngày xuân bất chợt
Chạnh lòng mình chút trống vắng, cô liêu

Tháng 3 về, anh nghe mùa xuân thở
Búp trên cành đâm nở những chồi non
Vầng trăng con, khuyết tròn một nửa
Đợi chờ ai, mà sao cứ vơi đầy

Tháng 3 về, hỏi nắng có còn xanh?
Hoa bưởi rụng, qua những mùa thương nhớ
Khung cửa sổ, cuối phố có còn mở?
Bài “Hương thầm” ai khẽ hát ru ai?

Thơ: Ngọc Giao
 

Vanhoctre

Văn Học Trẻ
Thành viên BQT
19/8/19
804
680
362,999
Việt Nam
vanhoctre.com
Xu
1,338,895
THĂM MẸ CHIỀU QUÊ

Con về thăm mẹ chiều quê
Xăm xăm dáng mẹ hiện về từ xa
Vệt bùn lấm tấm sân nhà
Rơi từ chân mẹ đồng xa bước về
Chạnh lòng nhìn chiếc nón mê
Tả tơi đội cả bộn bề sớm trưa
Một đời mắm muối cà dưa
Bao dung cả những lọc lừa thế gian
Đêm khuya canh vắng trăng tàn
Mo cau rụng xuống con man mác buồn
Ai làm chớp bể mưa tuôn
Để vai mẹ gánh ngọn nguồn đắng cay
Tay mẹ vun gốc mạ gầy
Nhăn nheo dưới nước mưa bay trắng đầu
Chân trần lội ruộng đồng sâu
Nứt ngang nẻ dọc chịu đau bốn mùa.
Cả đời cấy nắng gặt mưa
Hóa thành khúc hát ru xưa thuở nào
Cánh cò cõng khúc ca dao
Hóa thành bóng mẹ bước vào trong thơ.

Tác giả: Lê Hồng Phúc
 

BBT đề xuất

Đang có mặt

Không có thành viên trực tuyến.

Bình luận mới

Top