Với tư cách là thính giả, cũng như bao người, tôi cũng đã được lắng nghe bản giao hưởng của thiên thanh, với đoạn điệp khúc là sự giao thoa mùa màng, từng nốt nhạc tượng trưng cho một sự thay đổi nhẹ nhàng của tự nhiên. Và khuôn nhạc của mùa thu đã để lại trong tôi một sự lắng đọng, rồi nghiễm nhiên chiếm lấy một góc trong tâm hồn. Đôi khi tôi tự đặt câu hỏi rằng điều gì từ mùa thu đã làm tôi lay động đến vậy? Không, không phải là hợp âm của lá vàng rơi...Có lẽ, câu trả lời lại đến từ ngay chi tiết lặng lẽ nhất...Mưa.
Tôi đoán sẽ hơi khó hiểu khi nói mưa lại là đặc trưng của mùa thu, dù gì thì đó cũng là hiện tượng có thể xảy ra bất kể là mùa nào. Nhưng khi mưa đến vào khắc thu, nó lại mang một vẻ đẹp đến khác lạ... Chẳng như mưa đầu mùa của nàng xuân, một cơn mưa nhẹ tênh, ấm áp nhờ sắc trời; thì mưa khi pha vào thu, nó lại trở nên thoáng buồn, nặng trĩu. Đôi khi, một cơn mưa thu lại nhuộm xám cung đường, mặc cho thảm lá vàng có lộng lẫy đến đâu thì cũng thu mình lại vài phần; lại thêm sự giao thoa với mùa đông càng làm cho màn mưa khoác lên một vẻ đượm buồn man mác trái ngược hẳn với những làn mưa đầu mùa xuân đầy hương hoa.
Từng giai đoạn mưa của mùa thu lại mang một nét đẹp khác nhau. Ngay từ lúc trời nổi gió dưới bầu trời xám nhẹ, ta lại thoáng ngửi thấy một làn gió cuốn theo mùi hương thạch thảo. Một loài hoa mang sắc tím tinh tế mà buồn thoang thoảng chỉ khẽ nở vào mùa này. Cái khuôn gió cứ thế trôi dần vào khoang mũi rồi từ từ lấp đầy hai lá phổi bằng hương thơm nhẹ nhàng cùng dòng khí se lạnh chỉ tồn tại độc nhất một mùa; ấy cũng là lúc những dải lá khô dát vàng mặt đất theo chiều gió tạo nên nét đẹp riêng cho trời thu.
Rồi mưa bắt đầu rơi...lất phất...dần dần dày đặc hơn, rồi trở nên nặng trĩu, tạo nên một màn sương lững lờ trên mặt đất. Dường như, đây là giai đoạn đã làm cho mùa thu chậm lại, nhưng đồng thời cũng làm lòng ta dâng lên chút đượm buồn pha lẫn bình yên. Trong cái lạnh bao trùm muôn nơi cùng không khí pha chút ảm đạm, tôi nghĩ ai trong chúng ta cũng chỉ muốn tìm một góc yên tĩnh để tận hưởng khung cảnh suy tư này, đắm chìm trong những dòng suy nghĩ riêng của bản thân hay chỉ đơn giản là dành chút thời gian hiếm hoi để sống chậm hơn. Có thể khiến cho nhịp sống mọi người bớt vội vã hơn, tôi nghĩ đây là điều mà chỉ có cơn mưa mùa thu làm được.
Sau cơn mưa rào, ta lại được thấy những sợi nắng xuyên qua bầu trời xám biếc, dịu dàng rơi xuống khắp không gian. Những hạt mưa đọng trên cành lá lúc này lại trở nên lấp lánh như pha lê dưới bầu trời giờ đã trong veo, cao vút đặc trưng của mùa này. Trong lăng kính của tôi, đây là lúc mà khung cảnh trở nên rực rỡ, lay động nhất; thảm lá vàng vừa nãy còn thu mình bây giờ đã khoác lên lớp áo vàng óng ả, những bông thạch thảo vừa nãy còn man mác buồn bây giờ đã e thẹn để lộ ra sắc tím lung linh tô điểm bằng những hạt mưa đính trên cánh hoa. Có lẽ, đây cũng là lúc mà nhịp sống người dân dần hối hả, xô bồ trở lại như ban đầu.
Nét đẹp của cơn mưa thu không chỉ được thể hiện ở ngoài đời thực mà cũng đã được đưa vào trong thi ca; đôi khi tôi lại thấy những dòng thơ tình mượn nét đượm buồn của làn mưa để nói thay nỗi lòng:
Tôi đoán sẽ hơi khó hiểu khi nói mưa lại là đặc trưng của mùa thu, dù gì thì đó cũng là hiện tượng có thể xảy ra bất kể là mùa nào. Nhưng khi mưa đến vào khắc thu, nó lại mang một vẻ đẹp đến khác lạ... Chẳng như mưa đầu mùa của nàng xuân, một cơn mưa nhẹ tênh, ấm áp nhờ sắc trời; thì mưa khi pha vào thu, nó lại trở nên thoáng buồn, nặng trĩu. Đôi khi, một cơn mưa thu lại nhuộm xám cung đường, mặc cho thảm lá vàng có lộng lẫy đến đâu thì cũng thu mình lại vài phần; lại thêm sự giao thoa với mùa đông càng làm cho màn mưa khoác lên một vẻ đượm buồn man mác trái ngược hẳn với những làn mưa đầu mùa xuân đầy hương hoa.
Từng giai đoạn mưa của mùa thu lại mang một nét đẹp khác nhau. Ngay từ lúc trời nổi gió dưới bầu trời xám nhẹ, ta lại thoáng ngửi thấy một làn gió cuốn theo mùi hương thạch thảo. Một loài hoa mang sắc tím tinh tế mà buồn thoang thoảng chỉ khẽ nở vào mùa này. Cái khuôn gió cứ thế trôi dần vào khoang mũi rồi từ từ lấp đầy hai lá phổi bằng hương thơm nhẹ nhàng cùng dòng khí se lạnh chỉ tồn tại độc nhất một mùa; ấy cũng là lúc những dải lá khô dát vàng mặt đất theo chiều gió tạo nên nét đẹp riêng cho trời thu.
Rồi mưa bắt đầu rơi...lất phất...dần dần dày đặc hơn, rồi trở nên nặng trĩu, tạo nên một màn sương lững lờ trên mặt đất. Dường như, đây là giai đoạn đã làm cho mùa thu chậm lại, nhưng đồng thời cũng làm lòng ta dâng lên chút đượm buồn pha lẫn bình yên. Trong cái lạnh bao trùm muôn nơi cùng không khí pha chút ảm đạm, tôi nghĩ ai trong chúng ta cũng chỉ muốn tìm một góc yên tĩnh để tận hưởng khung cảnh suy tư này, đắm chìm trong những dòng suy nghĩ riêng của bản thân hay chỉ đơn giản là dành chút thời gian hiếm hoi để sống chậm hơn. Có thể khiến cho nhịp sống mọi người bớt vội vã hơn, tôi nghĩ đây là điều mà chỉ có cơn mưa mùa thu làm được.
Sau cơn mưa rào, ta lại được thấy những sợi nắng xuyên qua bầu trời xám biếc, dịu dàng rơi xuống khắp không gian. Những hạt mưa đọng trên cành lá lúc này lại trở nên lấp lánh như pha lê dưới bầu trời giờ đã trong veo, cao vút đặc trưng của mùa này. Trong lăng kính của tôi, đây là lúc mà khung cảnh trở nên rực rỡ, lay động nhất; thảm lá vàng vừa nãy còn thu mình bây giờ đã khoác lên lớp áo vàng óng ả, những bông thạch thảo vừa nãy còn man mác buồn bây giờ đã e thẹn để lộ ra sắc tím lung linh tô điểm bằng những hạt mưa đính trên cánh hoa. Có lẽ, đây cũng là lúc mà nhịp sống người dân dần hối hả, xô bồ trở lại như ban đầu.
Nét đẹp của cơn mưa thu không chỉ được thể hiện ở ngoài đời thực mà cũng đã được đưa vào trong thi ca; đôi khi tôi lại thấy những dòng thơ tình mượn nét đượm buồn của làn mưa để nói thay nỗi lòng:
“Chiều hôm nay giọt mưa lại lất phất,
Tuôn nỗi sầu chồng chất lối anh đi.
Níu bàn chân kỷ niệm mãi ôm ghì,
Mưa hay lệ mà mi trào ướt đẫm?"
Tuôn nỗi sầu chồng chất lối anh đi.
Níu bàn chân kỷ niệm mãi ôm ghì,
Mưa hay lệ mà mi trào ướt đẫm?"
Sự lãng mạn mùa thu đem lại chưa bao giờ thua kém các mùa khác trong những áng thơ tình. Mưa vào khắc thu lại càng động lòng hơn vì nó gợi lên những nỗi nhớ, chẳng biết là vì không khí pha sắc buồn rầu, hay là vì nhũng suy nghĩ ta thả trôi theo màn sương...
Chính vì vậy, ta có thể thấy rằng cơn mưa đã làm cho mùa thu trở nên lãng mạn hơn, nổi bật hơn để không thua kém cái nắng đầu mùa của mùa xuân, cơn nắng gay gắt của mùa hạ hay không khí giá lạnh của mùa đông. Ngoài ra, mưa thu còn cho ta giây phút suy tư, yên bình để tránh khỏi nhịp sống xô bồ của đô thị...
Chính vì vậy, ta có thể thấy rằng cơn mưa đã làm cho mùa thu trở nên lãng mạn hơn, nổi bật hơn để không thua kém cái nắng đầu mùa của mùa xuân, cơn nắng gay gắt của mùa hạ hay không khí giá lạnh của mùa đông. Ngoài ra, mưa thu còn cho ta giây phút suy tư, yên bình để tránh khỏi nhịp sống xô bồ của đô thị...
- Từ khóa
- mùa