ChùmThơ về Hà Nội

ChùmThơ về Hà Nội

Hà Nội trái tim của Việt Nam một thành phố vì hòa bình luôn là đề tài muôn thủa của thơ ca. Nhân ngày giải phóng thủ đô Hà Nội 10/10 hãy cùng Tôi yêu văn học đọc những chùm thơ về Hà Nội nhé
hà nội ngày giải phóng.jpg



Bài thơ "ngày về"tác giả Nguyễn Đình Thi


Hà Nội chiều nay mưa tầm tã
Ta lại về đây với phố xưa
Nước Hồ Gươm sao xanh dịu quá
Tháp Rùa rơi lệ cười trong mưa

Ta nhìn hai mắt ta nhìn mãi
Lòng ta như lửa đốt dầu sôi
Nằm lại những chân rừng đầu núi
Hôm nay bao đồng chí đâu rồi

Ta đứng khóc giữa trời mưa hắt
Leng keng chuông xe điện đổ hồi
Lòng ta bỗng như dòng suối mát
Ta đã về đây, Hà Nội ơi!

Em Hà Nội má em ửng đỏ
Áo hoa em cất tự bao giờ
Góc phố bờ tường bao máu đổ
Còn tươi nguyên như những lá cờ

Từ khắp bốn phương trời lửa đạn
Đàn con về sau những năm xa
Cởi súng gạt mồ hôi trên trán
Ta lại xây Hà Nội của ta

9/1994

Thơ Viết Về Mùa Thu Hà Nội
THƠ MÙA THU HÀ NỘI
Tác giả: Việt Cường

Tôi lưu luyến mùa thu Hà Nội
Rắc lá vàng trên lối đi xưa
Tiết trời mát mẻ giao mùa
Đọng trong nhịp thở mộng mơ thủa nào

Thu xào xạc, đón chào áo mới
Lá cỗi tàn vời vợi nhớ thương
Nhớ giờ trống điểm tan trường
Bóng hồng xao xuyến má hường tươi xinh

Thu mát mẻ, đượm tình đôi lứa
Hà Nội thu muôn thủa trong tôi
Mùa thu lay động lòng người
Sắc vàng trầm lắng bồi hồi không quên

Thu Hà Nội, ôi tên thật tuyệt
Cho lòng ta ước nguyện nhớ nhung
Thu xưa mắt lệ rưng rưng
Một thời hạnh phúc tương phùng trao duyên

Mùa thu mãi lưu truyền dấu ấn
Bao người con ra trận xông pha
Màu xanh áo lính xa nhà
Đầu không ngoảnh lại, lời ca phi thường

Thu uyển chuyển vấn vương phố nhỏ
Tình ngát hương sắc đỏ ngọt ngào
Trắng trong, tinh khiết, duyên trao
Mùa thu Hà Nội chìm vào hư không

Thu Hà Nội, bóng hồng trước ngõ
Viết đôi lời nhung nhớ gửi em
Mùa thu ta mãi không quên
Tặng Thu Hà Nội, êm đềm mùa thu./.


Tổng hợp những bài thơ Hà Nội mùa Thu hay nhất

BÀI THƠ: HÀ NỘI CHIỀU CUỐI THU
Tác giả: Sinh Hoàng

Chiều Hà Nội cuối thu xào xạc lá
Cánh sữa rơi theo gió thả hương nồng
Anh lặng thầm chờ đợi nắng chiều phong
Nhớ em lắm nên cõi lòng xao sóng

Nước hồ Gươm sương mờ giăng hư ảo
Đường Cổ Ngư trầm mặc hàng cây
Gió bấc về se lạnh bàn tay
Nhớ hơi ấm tay em mùa trước

Chiều hồ Gươm liễu rũ buồn lướt thướt
Thê Húc cong mình chờ đón đông về
Vọng từ đâu tiếng đàn ai xao động
Hà Nội cuối thu và nỗi nhớ lê thê.
Bài thơ: NỖI HỜN CUỐI THU! - Phan Thúc Định
NỖI HỜN CUỐI THU!

Thơ Phan Thúc Định



Cứ ngỡ rằng lòng mình đủ bao dung
Đủ rộng lượng giữa cuộc đời rất chật
Ai biết trước chữ tình là nước mắt?
Mở lòng rồi đóng chặt khó làm sao!

Khi cách xa là ngờ vực dâng trào
Máu huyết quản chẳng hồng tươi được nữa
Phường ích kỉ cứ thập thò trước cửa
Cố xua rồi lòng vẫn cứ a dua!

Khung trời nào cũng giỡn cảnh đón đưa...
Nụ cười ấy sao lẳng lơ đến vậy?
Lúc bên nhau có bao giờ anh thấy
Em lẳng lơ hay tại chính anh khờ?

Trời lại ru bản nhạc giao mùa
Rét khẽ chớm đủ cho lòng thổn thức
Chiều hồ Tây bao lứa đôi rạo rực
Uống thu tàn cuống quýt kẻo đông sang!

Quán ven đường ai hát khúc sa ngang?
Ghen tuông tựa như thượng nguồn thác đổ
Biết mình sai mà sao lòng chất chứa
Về đi em dọn dẹp hết ngổn ngang!

Phủ Quỳ, 4/10/2018.
Cụ Định.

Sưu tầm
 
Từ khóa Từ khóa
hà nội thơ viết về mùa thu hà nội
1K
0
2
Trả lời
MÙA THU HÀ NỘI TRONG TÔI
Thơ Nguyệt Sương

Hà Nội ơi ta yêu lắm cái mùa thu Hà Nội
Góc phố xôn xao dòng người cuộn chảy
Nắng thu vàng ánh những gương mặt ấy
Một chút thân quen, một chút thấy xa vời

Hà Nội ơi tháng mười về hoa sữa rơi rơi
Hương ngào ngạt len vào từng ngõ phố
Giờ xa Hà Nội bao năm rồi vẫn nhớ
Hoa sữa nồng nàn ấm đường phố Quang Trung

Hà Nội ơi mùa thu đẹp vô cùng
Khi buổi sáng một mình lang thang dạo
Ghé đường Phan Đình Phùng mùa này xanh lá sấu
Bình minh lên xuyên vệt nắng ngang đường

Hà Nội ơi biết mấy thân thương
Từ phố cổ bình yên đến góc cà phê ven đường xinh xắn
Từ những mùa hoa lãng mạn đến lối hẹn hò thơ mộng
Tất cả thổi vào lòng người dạ khúc hân hoan

Hà Nội ơi sáng sớm tinh khôi mùi hương cốm làng Vòng
Thứ giản dị mà đậm đà tinh khiết
Được chắt chiu từ tình yêu người nghệ nhân đặc biệt
Đã tạo nên một thức cốm tuyệt vời

Hà Nội ơi đẹp lắm tháng mười
Lớp khói sương Hồ Tây ướp nắng vàng bảng lảng
Chùa Trấn Quốc đưa hồn người vang vọng
Chốn bình yên thanh tịnh tọa thiền…

Hà Nội ơi ta nhớ không quên
Tất cả những mảnh ghép của những điều giản dị
Từ góc phố, hàng cây, ngôi nhà bao thể kỉ
Đã góp thành một mùa thu Hà Nội rất riêng!
4/10/2018

Ảnh minh họa (nguồn internet)
 
NGÀY LẠNH NHẤT HÀ NỘI

Phố nhoen nhoét và mưa van vát
Những chiếc taxi bỗng nhiên trở mặt gọi không dừng lại
Tất cả đàn ông trong hàng thịt chó đều mặc áo đen
Hai đốm lửa – hai cái áo len đỏ một góc phòng nhức mắt
Ngày lạnh nhất
Hôm nay đài báo ngày lạnh nhất.

*

Não đàn bà làm bằng gì mà chỉ nghĩ chuyện tình yêu?
Chụm đầu nghiêm trọng như âm mưu chỉ để bàn về một người đàn ông bé nhỏ?

*

Về thôi
Bóng đèn cuối cùng của chung cư đã cháy
Dò dẫm đi lên những cầu thang ướt như bùn chảy
Cái điện thoại cả tối không một tiếng reng
Trong tay làm một ngọn đèn
Loạng choạng

*

Sao phải chịu mùa đông lạnh nhất ở đây?
Mặc nhiều áo tới nỗi xa lạ với da thịt của chính mình
Phải về nhà thuê chỉ thấy đèn chưa bật
Phải viết nhật ký mỗi ngày chỉ cùng một thắc mắc
Chữ cong queo vì đeo găng?

Nhớ Sài Gòn quá, tựa lưng vào tường mà khóc
Âm thầm thôi, trong đêm chỉ đôi mắt mèo động đậy
Nhớ lúc phong phanh áo mỏng rất gần tim
Nhớ những con hẻm nhỏ ít tiếng nói nhớ những con người lầm lũi...

*

Bước tiếp thôi còn một tầng nữa thôi
Bỗng thấy mình còn sống còn đau còn hạnh phúc
Lại sợ rồi sẽ hết, những ngày này sẽ hết
Hai tiếng nữa thôi, ngày lạnh nhất sẽ qua
Buồn làm sao, chuyện gì rồi cũng thành ấm áp.

1.2005

PHAN THỊ VÀNG ANH

Nguồn : Artbook 5 mùa - NXB Kim Đồng
 

Đang có mặt

Không có thành viên trực tuyến.