Phố Lạnh

Phố Lạnh

Anh thương thầm phố lạnh

Mỗi hôm em về khuya.

Chưa nhiều lần đứng cạnh

Nhưng cũng nhiều bộn bề...


Ngoài kia còn rét không

Người mang tình nặng lòng.

Nhớ em… tay trở lạnh

Trải mình thành mùa đông.


Anh thương thầm phố lạnh

Nụ cười khô trên môi

Chạy qua ngày tuổi trẻ

Còn lại đôi chân trần...


Rồi cất vào tâm sự

Một phố dài mênh mông...


Nhật Ký
Nguồn ảnh: Sưu tầm

Bài 10.jpg
 
517
0
0

BBT đề xuất

Đang có mặt

Không có thành viên trực tuyến.

Bình luận mới

Top