“Tình yêu mỗi thời một khác nhưng bao giờ cũng có một mẫu số chung" (Chu Lai)

“Tình yêu mỗi thời một khác nhưng bao giờ cũng có một mẫu số chung" (Chu Lai)

D
Dieu Hoee
Nghệ sĩ nhân dân Tự Long từng nói: “đừng nói là giới trẻ ngày hôm nay không yêu truyền thống. Họ yêu nhiều lắm, yêu mãnh liệt lắm. Nhưng cách thể hiện của họ không giống như cha anh mình ngày xưa. Họ đã biết tiếp nhận những giá trị tinh hoa ở những dân tộc khác”. Người trẻ Việt Nam hôm nay chưa từng quên đi lịch sử dân tộc, vẫn luôn tồn tại dòng máu đỏ và trái tim vàng bên trong mỗi người như dáng hình lá cờ tổ quốc. Nhưng người trẻ hôm nay không thể hiện tình yêu bằng việc cầm súng vượt đèo như cha ông ta ngày xưa. Bởi vậy, Chu Lai từng có lần tâm sự: “Tình yêu mỗi thời một khác nhưng bao giờ cũng có một mẫu số chung. Cũng giống như lòng yêu nước của chúng tôi ngày xưa là vượt Trường Sơn còn lòng yêu nước của tuổi trẻ bây giờ sẽ khác nhưng mẫu số chung vẫn là như vậy”.

Việt Nam là một đất nước giàu truyền thống yêu nước. “Tình yêu” là sự yêu thương, tôn trọng, khao khát được hi sinh vì người mình yêu trên ý thức tự nguyện. Tình yêu ở đây chỉ tình yêu với đất nước, quê hương và dân tộc. Mẫu số chung là một kết quả hoặc mục đích hướng đến giống nhau. Có thể nói, “lòng yêu nước vượt Trường Sơn" là tình yêu nước thời chiến khi tình yêu được thể hiện trong việc sẵn sàng hi sinh, chiến đấu dẹp tan quân thù, bảo vệ nền hòa bình dân tộc. “Tuổi trẻ" là độ tuổi đẹp nhất của cuộc đời con người, khi con người còn đủ trí tuệ, sức mạnh, lòng nhiệt huyết để sống và rực rỡ. Quan điểm của Chu Lai khẳng định bất kỳ thế hệ nào cũng đều mang nặng trong lòng tình yêu sâu đậm với tổ quốc. Dù cách thể hiện có khác nhau nhưng thời nào cũng hướng đến một mẫu số chung như vậy.

Người Việt Nam hôm nay luôn có lý do để giữ vững lòng yêu nước. Để có được thời bình hạnh phúc như ngày hôm nay phải trải qua một chu trình dài dựng nước và giữ nước. Trong chu trình đó, nhân dân Việt Nam đã phải đối mặt với nhiều hiểm nguy, thách thức lớn: chuyển giao văn hoá, chuyển đổi từ xã hội phong kiến sang xã hội hiện đại, chiến tranh. Bao người anh hùng đã ngã xuống để hôm nay đất nước đỏ thắm trong màu cờ tự do. Yêu nước là thể hiện lòng biết ơn, sự kế thừa và khao khát được sự xây đất nước phát triển của người trẻ. Không tiếp thu nền văn hóa nước mình thì sẽ không có khả năng tiếp thu thêm bất cứ nền văn hóa nào khác trên thế giới. Đó là lý do người trẻ hôm nay phải gắng gồng để bảo vệ tổ quốc, giữ giấy đất nước thêm giàu đẹp. Nếu không có lòng yêu nước thì mai sau sẽ phải dùng máu để đòi lại.

Tình yêu nước giữa thời chiến và thời bình luôn có sự khác biệt nhau. Tình yêu nước trong thời chiến là cầm súng để hi sinh, để chiến đấu. Những người anh hùng trong những cuộc chiến đều là những người nông dân, anh sinh viên tuổi đời còn trẻ, “cà phê chưa uống/ còn mê thả diều”. Nhưng chỉ cần tổ quốc gọi tên, anh sẵn sàng hy sinh chiến đấu để bảo vệ đất mẹ quê hương mình. Trong thời chiến, tư tưởng đào ngũ bị xem là sự hèn nhát và xúc phạm tột độ đến danh dự của con người Việt Nam. Do đó, tình yêu thời chiến gắn liền với bom đạn, hy sinh và cả những tượng đài Anh Hùng. Chúng ta không được phép quên những con người đã ngã xuống cho ngày hôm nay đứng lên như chị Võ Thị Sáu, anh Lý Tự Trọng, anh Kim Đồng, Anh Tô Vĩnh Diện,... Ngược lại với đó, tình yêu thời bình không phải là cầm súng chiến đấu mà là cầm bút để học tập, để đem trí khôn của bản thân cọ xát với Trí khôn nhân loại, đưa dân tộc sánh bước với các cường quốc năm châu như lời bác Hồ đã dặn. Biết sống hết mình, sống là chính mình là bổn phận của người trẻ trong xã hội ngày nay. Trong tư tưởng của hai thời kỳ khác nhau đã chứng kiến được hai mạch cảm xúc khác nhau.

Dù khác nhau như thế nào thì mỗi số chung mà dân tộc ta hướng đến ở mọi thời vẫn là bảo vệ và dựng xây tổ quốc. Chúng ta đã trải qua 4000 năm vất vả và gian lao để dựng nước và giữ nước. Do đó chúng ta không có bất cứ lý do nào để đánh mất tổ quốc vào tay quân giặc. Ngày hôm nay, khi đất nước đã Hòa Bình, chúng ta phải giữ gìn những gì đã được bảo vệ và tiếp tục dựng xây để trao truyền đất nước cho thế hệ mai sau. Người trẻ hôm nay biết ơn thế hệ đi trước và thế hệ đi trước trở thành hình mẫu cho thế hệ hôm nay. Giữa hai thế hệ luôn có sự kế thừa và bổ sung cho nhau. Trong bất kỳ giai đoạn nào, nhân dân Việt Nam đều khao khát được chiến đấu anh dũng, sẵn sàng đánh đổi tất cả để ngày mai Tổ quốc sáng lên trong bình minh.

Người Việt Nam chúng ta, dù theo cách nào, cũng cần phải luôn góp phần dựng xây Tổ quốc. Chúng ta cần có trách nhiệm, ý thức vè vai trò cá nhân của mình. Không phải vì chúng ta nhỏ bé giữa xã hội rộng lớn mà buông bỏ trách nhiệm của mình, phải luôn cố gắng tận hiến tận lực. Từ sự kế thừa những giá trị truyền thống của cha ông, người trẻ cần biết phát huy và sáng tạo theo một cách riêng. Chiến tranh không đáng sợ, chỉ sợ người trẻ quên mất đất nước.
 
6
0
0
Trả lời

Đang có mặt

Không có thành viên trực tuyến.