Ngày em đi - Trương Văn Hà

Ngày em đi - Trương Văn Hà

Ngày em đi...
Trong lòng anh còn sót lại một cơn mưa
Đà Lạt buồn
Như một người con gái buổi đi xa...

Ngày em đi...
Gác trọ buồn tênh
Không tiếng cười, giọng nói

Vòng tay yêu đương như bỗng xa vời vợi...
Anh u buồn ôm mãi nỗi đơn côi

Em đã đi rồi...
Anh nuối tiếc mãi những hôm
Chỉ lặng ngắm hoàng hôn
Và gặm nhấm nỗi buồn thêm chồng chất

Bàn học chỉ một mình anh
Mà nỗi buồn thương đã chật

Em đi rồi
Phố nhỏ hoá đơn côi...

 
610
4
3
Trả lời
“Em đi rồi/phố nhỏ hoá đơn côi”
Ai bảo con trai không biết buồn khi xa, khi nhớ. Trái lại, trái tim yêu của chàng trai trong bài thơ rất tha thiết nồng nàn. Đọc khổ thơ đầu với các hình ảnh “cơn mưa “, “Đà Lạt buồn”, “người con gái buổi đi xa” đã diễn tả chân thật cảm xúc của chàng trai ấy. Thích nhất là hình ảnh so sánh ”Đà Lạt buồn/Như một người con gái buổi đi xa”. Nỗi buồn của nhân vật anh được thổ lộ một cách khéo léo và thi vị. Cảm ơn bạn, mình rất thích bài thơ này
 
  • Like
Reactions: Trương Văn Hà
“Em đi rồi/phố nhỏ hoá đơn côi”
Ai bảo con trai không biết buồn khi xa, khi nhớ. Trái lại, trái tim yêu của chàng trai trong bài thơ rất tha thiết nồng nàn. Đọc khổ thơ đầu với các hình ảnh “cơn mưa “, “Đà Lạt buồn”, “người con gái buổi đi xa” đã diễn tả chân thật cảm xúc của chàng trai ấy. Thích nhất là hình ảnh so sánh ”Đà Lạt buồn/Như một người con gái buổi đi xa”. Nỗi buồn của nhân vật anh được thổ lộ một cách khéo léo và thi vị. Cảm ơn bạn, mình rất thích bài thơ này
Triều AnhCảm ơn bạn đã đọc và cảm nhận bài thơ của tôi ! Đây là cảm xúc chân thực của một thời sinh viên trong sáng...
 

Đang có mặt

Không có thành viên trực tuyến.