Tên : Nguyễn Thị Phương Anh
Lớp : 10A9 trường THPT Việt Yên số 1
Ngày tháng năm sinh : 15:07/2006
Nơi ở : thôn Hữu Nghi xã Ninh Sơn huyện Việt Yên tỉnh Bắc Giang
SỐNG CHẬM ....
Bạn có nhận ra rằng ánh trăng đêm nay sáng hơn hay không ? Hôm nay trên gương mặt mẹ có một nét đượm buồn mà bạn không nhận ra ...Có lẽ con người ta đã sống quá vội vàng , quá vô tâm ! Một xã hội lấy khoa học làm tiêu chuẩn , nghiên cứu những con số vô cảm , tìm hiểu cấu tạo các vật chất li ti , rồi khám phá trái đất rộng lớn nhưng lại quên mất rằng mình đã vô tình quên đi những người thân yêu , bỏ lỡ những nét vẽ nên thơ của mẹ thiên nhiên... Tôi muốn sống chứ không phải tồn tại , đi ngược lại với dòng đời vội vã , tôi lại muốn “ Sống chậm “ - “Sống chậm lại nghĩ khác đi và yêu thương nhiều hơn .”
Bắt đầu một ngày mới , người ta vội vã với công việc , với bộn bề lo toan của cuộc sống , tiếng còi xe inh ỏi vì ai cũng muốn được đi nhanh , có lẽ vì điều đó mà họ bỏ rơi ánh mắt mong muốn sự giúp đỡ của bà cụ đang muốn sang đường... Cuộc sống bây giờ phải chăng quá tẻ nhạt ?Con người khác AI ( trí tuệ nhân tạo ) là bởi vì chúng ta có một trái tim biết rung động , biết thổn thức , biết yêu thương . Nhưng chúng ta lại đang sống như một người máy vô cảm ? Cuộc đời giống như một tấm kính , ẩn chứa nhiều rạn nứt . Vết nứt ấy có lớn dần nhưng sẽ chẳng thể vỡ vụn nhờ chất kết dính bền chặt khiến con người ta biết yêu thương và chia sẻ nhiều hơn. Hãy cùng tôi tận hưởng lại cuộc sống để không phải nuối tiếc vì bỏ lỡ một điều gì !
Sống chậm để tận hưởng những thanh âm yên bình của cuộc sống ! Cuộc sống giống như một bản nhạc , có nốt trầm nốt bổng ,có những âm thanh cao vút nhưng cũng có những âm thanh nhẹ nhàng du dương làm dịu lại .Sống chậm để yêu thương nhiều hơn , tìm niềm vui từ chính những điều giản dị nhất ... Nó không phải là cảm giác sung sướng khi bạn mua được một chiếc túi hàng hiệu mới ra mắt phiên bản giới hạn mà đôi khi chỉ là được ăn một bữa cơm bên gia đình , được ngắm nhìn nụ cười hạnh phúc của những người xung quanh ! Hay bất chợt nhìn ngắm bầu trời trong xanh với những làn mây trắng cùng ánh vàng rực rỡ chói loá của mặt trời bất chợt ta lại mỉm cười vì trong lòng ta thấy yên bình đến lạ ! Đôi khi sống chậm lại cũng để xem bản thân mình muốn gì ? Bạn đã bao giờ dành 15 phút mỗi buổi tối trước khi chìm vào giấc ngủ để nhìn nhận lại ngày hôm nay của bạn như thế nào hay chưa? Dù bạn có đang ở trên một con tàu băng băng vượt đại dương , đừng chỉ sống bằng cái đầu lạnh mà hãy dành thời gian cho trái tim ta được cảm nhận , hãy nhớ rằng “ Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi thiếu vắng tình yêu thương...”
Đại dịch Covid vừa qua và vẫn còn đang diễn biến căng thẳng ở một số nơi trên cả nước và thế giới có lẽ là câu trả lời chính xác nhất cho câu hỏi “ Vì sao chúng ta nên sống chậm ? “ Đại dịch làm con người mất việc làm nhưng lại có thời gian hơn để họ sống một cách đúng nghĩa! Âm thanh của tiếng xe cứu thương kêu vang mỗi ngày làm tôi lo sợ nhưng nó được đập chung một nhịp với những trái tim ấm nóng ...Nhìn những câu chuyện nhân văn giữa mùa dịch làm tôi phải suy ngẫm :” Có lẽ không phải xã hội vô cảm mà con người đang bị cuốn theo sự phát triển của xã hội mà vô tình khiến trái tim họ khép lại mà thôi , chỉ cần chậm rãi một chút , trái tim ấy sẽ lại mở cửa .” Suy cho cùng trong cuộc sống này, đôi khi, ta vô tình bị cuốn vào vòng xoáy của cuộc sống và lãng quên những điều bình dị vốn rất quen thuộc xung quanh. Để rồi, khi nhận ra, ta biết mình đã để tuột khỏi tay rất nhiều thứ, rồi nuối tiếc, rồi tự chất vấn mình, tự dằn vặt rằng tại sao? tại sao?...Phải chăng có những lúc ta nên sống chậm lại một chút. ! AI có thể thay thế con người về cái đầu lạnh nhưng nó sẽ không bao giờ có một trái tim nóng ! Nhà giáo dục nhân văn Sukhoynsky từng tâm niệm “ Con người sinh ra không phải để tan biến như một hát cát vô danh . Họ sinh ra để lưu lại dấu ấn trên mặt đất và trong trái tim người khác .” Sống chậm!Chậm lại để không hời hợt, chậm lại để nuôi chín cảm xúc, để lắng nghe nhịp chảy của cuộc sống, nhịp chảy của chính con tim mình, để nhận ra điều gì thực sự là cốt lõi, điều gì chỉ là thoáng qua...
Hạnh phúc nhất là được sống ! Sống chậm để không bỏ lỡ , sống chậm để được sống đầy đủ hơn với cuộc sống, để đừng bao giờ sống thiếu khi đã được sống! Đôi khi bước đi chậm rãi sẽ giúp bạn có những bước đi vững trãi hơn trên đường đời ? Vậy tại sao bạn không sống chậm lại để biết mình đã từng sống như một bản rock ồn ào cuộn sôi ?
Lớp : 10A9 trường THPT Việt Yên số 1
Ngày tháng năm sinh : 15:07/2006
Nơi ở : thôn Hữu Nghi xã Ninh Sơn huyện Việt Yên tỉnh Bắc Giang
SỐNG CHẬM ....
Bạn có nhận ra rằng ánh trăng đêm nay sáng hơn hay không ? Hôm nay trên gương mặt mẹ có một nét đượm buồn mà bạn không nhận ra ...Có lẽ con người ta đã sống quá vội vàng , quá vô tâm ! Một xã hội lấy khoa học làm tiêu chuẩn , nghiên cứu những con số vô cảm , tìm hiểu cấu tạo các vật chất li ti , rồi khám phá trái đất rộng lớn nhưng lại quên mất rằng mình đã vô tình quên đi những người thân yêu , bỏ lỡ những nét vẽ nên thơ của mẹ thiên nhiên... Tôi muốn sống chứ không phải tồn tại , đi ngược lại với dòng đời vội vã , tôi lại muốn “ Sống chậm “ - “Sống chậm lại nghĩ khác đi và yêu thương nhiều hơn .”
Bắt đầu một ngày mới , người ta vội vã với công việc , với bộn bề lo toan của cuộc sống , tiếng còi xe inh ỏi vì ai cũng muốn được đi nhanh , có lẽ vì điều đó mà họ bỏ rơi ánh mắt mong muốn sự giúp đỡ của bà cụ đang muốn sang đường... Cuộc sống bây giờ phải chăng quá tẻ nhạt ?Con người khác AI ( trí tuệ nhân tạo ) là bởi vì chúng ta có một trái tim biết rung động , biết thổn thức , biết yêu thương . Nhưng chúng ta lại đang sống như một người máy vô cảm ? Cuộc đời giống như một tấm kính , ẩn chứa nhiều rạn nứt . Vết nứt ấy có lớn dần nhưng sẽ chẳng thể vỡ vụn nhờ chất kết dính bền chặt khiến con người ta biết yêu thương và chia sẻ nhiều hơn. Hãy cùng tôi tận hưởng lại cuộc sống để không phải nuối tiếc vì bỏ lỡ một điều gì !
Sống chậm để tận hưởng những thanh âm yên bình của cuộc sống ! Cuộc sống giống như một bản nhạc , có nốt trầm nốt bổng ,có những âm thanh cao vút nhưng cũng có những âm thanh nhẹ nhàng du dương làm dịu lại .Sống chậm để yêu thương nhiều hơn , tìm niềm vui từ chính những điều giản dị nhất ... Nó không phải là cảm giác sung sướng khi bạn mua được một chiếc túi hàng hiệu mới ra mắt phiên bản giới hạn mà đôi khi chỉ là được ăn một bữa cơm bên gia đình , được ngắm nhìn nụ cười hạnh phúc của những người xung quanh ! Hay bất chợt nhìn ngắm bầu trời trong xanh với những làn mây trắng cùng ánh vàng rực rỡ chói loá của mặt trời bất chợt ta lại mỉm cười vì trong lòng ta thấy yên bình đến lạ ! Đôi khi sống chậm lại cũng để xem bản thân mình muốn gì ? Bạn đã bao giờ dành 15 phút mỗi buổi tối trước khi chìm vào giấc ngủ để nhìn nhận lại ngày hôm nay của bạn như thế nào hay chưa? Dù bạn có đang ở trên một con tàu băng băng vượt đại dương , đừng chỉ sống bằng cái đầu lạnh mà hãy dành thời gian cho trái tim ta được cảm nhận , hãy nhớ rằng “ Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi thiếu vắng tình yêu thương...”
Đại dịch Covid vừa qua và vẫn còn đang diễn biến căng thẳng ở một số nơi trên cả nước và thế giới có lẽ là câu trả lời chính xác nhất cho câu hỏi “ Vì sao chúng ta nên sống chậm ? “ Đại dịch làm con người mất việc làm nhưng lại có thời gian hơn để họ sống một cách đúng nghĩa! Âm thanh của tiếng xe cứu thương kêu vang mỗi ngày làm tôi lo sợ nhưng nó được đập chung một nhịp với những trái tim ấm nóng ...Nhìn những câu chuyện nhân văn giữa mùa dịch làm tôi phải suy ngẫm :” Có lẽ không phải xã hội vô cảm mà con người đang bị cuốn theo sự phát triển của xã hội mà vô tình khiến trái tim họ khép lại mà thôi , chỉ cần chậm rãi một chút , trái tim ấy sẽ lại mở cửa .” Suy cho cùng trong cuộc sống này, đôi khi, ta vô tình bị cuốn vào vòng xoáy của cuộc sống và lãng quên những điều bình dị vốn rất quen thuộc xung quanh. Để rồi, khi nhận ra, ta biết mình đã để tuột khỏi tay rất nhiều thứ, rồi nuối tiếc, rồi tự chất vấn mình, tự dằn vặt rằng tại sao? tại sao?...Phải chăng có những lúc ta nên sống chậm lại một chút. ! AI có thể thay thế con người về cái đầu lạnh nhưng nó sẽ không bao giờ có một trái tim nóng ! Nhà giáo dục nhân văn Sukhoynsky từng tâm niệm “ Con người sinh ra không phải để tan biến như một hát cát vô danh . Họ sinh ra để lưu lại dấu ấn trên mặt đất và trong trái tim người khác .” Sống chậm!Chậm lại để không hời hợt, chậm lại để nuôi chín cảm xúc, để lắng nghe nhịp chảy của cuộc sống, nhịp chảy của chính con tim mình, để nhận ra điều gì thực sự là cốt lõi, điều gì chỉ là thoáng qua...
Hạnh phúc nhất là được sống ! Sống chậm để không bỏ lỡ , sống chậm để được sống đầy đủ hơn với cuộc sống, để đừng bao giờ sống thiếu khi đã được sống! Đôi khi bước đi chậm rãi sẽ giúp bạn có những bước đi vững trãi hơn trên đường đời ? Vậy tại sao bạn không sống chậm lại để biết mình đã từng sống như một bản rock ồn ào cuộn sôi ?