Dự thi Mùa ấm áp bên nhau - Oanh Vu

Dự thi Mùa ấm áp bên nhau - Oanh Vu

Hôm nay, vô tình mua được cuốn sách này, đọc đến 1/2 câu chuyện này cho con gái thì nước mắt lưng tròng, không thể đọc tiếp, đưa vội cho con gái mang ra bố đọc nốt.
Với mình, đây là một trong những truyện nhất định phải đọc cho các con những ngày giáp tết. Một câu chuyện xúc động, có nét buồn, nhưng kết thúc vẫn là sự tươi sáng, ấm áp của mùa xuân và tình thương yêu đem lại.

Mua am ap ben nhau - Oanh Vu - Van Hoc Tre.jpg


Phảng phất đâu đó trong câu chuyện có hình ảnh của bà ngoại, nụ cười hiền từ, ánh mắt dịu dàng và giọng nói trìu mến, nhớ bà quá! Nhớ những lần lục giỏ mây đi chợ của bà: khi là quả ổi, quả thị, khi là chiếc bánh rán bọc đường trắng, ngọt lịm, thơm phức, khi là chiếc kẹo mút xanh đỏ, gắn vào món đồ chơi hình các loại con thú nhựa, kiếm nhựa, đao nhựa, Tôn Ngộ không nhựa... Không sao tả hết niềm đam mê của bọn trẻ con ngày đó với món kẹo này.

Lại nhớ cả những ngày hè oi nóng, mấy chị em trốn ngủ trưa, kéo ra bụi tre dưới cổng nhà chơi đồ hàng, nấu nướng, ăn uống, buôn bán om sòm như thật. Bé thế đã biết lấy bát mẻ nấu cơm, vặt chuối xanh, trộm mỡ lợn của bà xuống rán trên vung ấm.
Nhớ cả những đêm mùa đông rét buốt, nằm trong chăn bông nghe gió rít trên những cành vải sau vườn, lại tưởng như mình đang trong bài thơ “Quả ngọt cuối mùa” của Võ Thanh An.

Dáng bà thanh mảnh, làn da đã đồi mồi vì năm tháng, nhưng vẫn ánh lên sắc hồng hào và phúc hậu. Trong ký ức của cháu, đôi mắt sáng như những vì sao đó vẫn ko phai mờ theo thời gian. Cháu cũng không hiểu và không nhớ tại sao lúc bé luôn liên tưởng đôi mắt đen láy ấy như hạt nhãn. Bà rất đẹp!

Đôi khi trong những giấc mơ, cháu vẫn gặp lại bà trong căn nhà ngói ngày xưa ấy. Căn nhà trên quay mặt xuống cổng chính, nhìn về phía bụi tre, sau lưng trồng đầy mía. Căn nhà ngang, vuông góc với nhà chính, sau lưng trồng toàn vải thiều, bên cạnh là giếng nước và cây mít sai trĩu quả. Vượt qua khoảng đất trồng vải thiều là bạt ngàn những luống khoai và lạc. Bên ngoài mỏm đất trồng hoa màu này là nơi tuổi thơ của cháu ở lại. Đó là 1 thế giới đẹp hơn “hoa vàng trên cỏ xanh”. Ở đó có những vạt cỏ xanh cao vút, thơm tho, sạch sẽ, không hề bám bụi hay phân trâu.

Nằm trên mỏm đất xanh mướt này, có thể nhìn thấy ngôi làng tít phía xa xa, nghe thấy tiếng sáo diều vào mỗi chiều hè, hoặc tiếng nước lõm bõm đập vào bờ phía dưới mỗi mùa lụt. Đúng! Nó chính xác là mỏm đất cao, được phủ đầy cỏ xanh, bên dưới là mương nước mênh mông, cách xa bụi bặm và ồn ào của thế giới bên ngoài.

1 phần tuổi thơ của cháu, nơi có cô bé xinh xắn, thích nằm dài trên bãi cỏ, áp mặt xuống nhìn mọi vật qua những giọt sương đêm lấp lánh còn đọng lại, nơi đó thuộc về bà
❤️


“Ngoài kia, Mùa xuân đang về rộn ràng qua ngõ, mang theo hương thơm dịu dàng của hoa cúc, hoa đào, và hương thơm dịu ngọt của yêu thương hạnh phúc, tha thứ và sẻ chia”

Cháu chúc ông bà ở nơi đó luôn mạnh khoẻ và yêu thương nhau thật nhiều!

Cuộc thi viết "Mùa tết" Văn Học Trẻ 2023
Tản Văn - Mùa ấm áp bên nhau
Oanh Vu


Mua am ap ben nhau - Oanh Vun- Van Hoc Tre 2.jpg
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Từ khóa
bà ngoại mỏm đất mùa đông rét buốt
340
5
0

BBT đề xuất

Đang có mặt

Không có thành viên trực tuyến.

Bình luận mới

Top