Sông Hiếu lặng một dòng trôi
Hồn thơ bên trời xanh mãi
Nối liền nhịp cầu thân ái
Về đây xây mối duyên tơ.
Quảng Trị ngày ấy bây giờ
Miền quê biết bao huyền thoại
Cỏ non Cổ Thành xanh mãi
Ru người giấc ngủ ngàn năm.
Vịnh Mốc địa đạo âm thầm
Tỏa lan ở trong lòng đất
Lặng yên tạo thành sức bật
Dựng lên lũy thép anh hùng.
Bến Hải một lối đi chung
Vì đâu chia thành hai nửa
Hai mốt năm sầu chan chứa
Lệ buồn tiễn bước người đi.
Trường Sơn trầm mặc huyền vi
Anh linh người về trong gió
Dòng máu hùng thiêng nhuộm đỏ
Cho ngày đất nước hồi sinh.
Hôm nay đất nước thanh bình
Hiền Lương nối liền một dải
Đau thương đã dần khép lại
Nhịp cầu nối những bờ vui.
Thạch Hãn thôi hết ngậm ngùi
Êm đềm xuôi về Cửa Việt
Hòa chung vào lòng biển biếc
Nhẹ nhàng xóa hết niềm đau.
Ngũ Ánh Tuyên
03/04/2023
Ảnh sưu tầm
Hồn thơ bên trời xanh mãi
Nối liền nhịp cầu thân ái
Về đây xây mối duyên tơ.
Quảng Trị ngày ấy bây giờ
Miền quê biết bao huyền thoại
Cỏ non Cổ Thành xanh mãi
Ru người giấc ngủ ngàn năm.
Vịnh Mốc địa đạo âm thầm
Tỏa lan ở trong lòng đất
Lặng yên tạo thành sức bật
Dựng lên lũy thép anh hùng.
Bến Hải một lối đi chung
Vì đâu chia thành hai nửa
Hai mốt năm sầu chan chứa
Lệ buồn tiễn bước người đi.
Trường Sơn trầm mặc huyền vi
Anh linh người về trong gió
Dòng máu hùng thiêng nhuộm đỏ
Cho ngày đất nước hồi sinh.
Hôm nay đất nước thanh bình
Hiền Lương nối liền một dải
Đau thương đã dần khép lại
Nhịp cầu nối những bờ vui.
Thạch Hãn thôi hết ngậm ngùi
Êm đềm xuôi về Cửa Việt
Hòa chung vào lòng biển biếc
Nhẹ nhàng xóa hết niềm đau.
Ngũ Ánh Tuyên
03/04/2023
Ảnh sưu tầm