Có bao nhiêu định nghĩa về thơ cũng như có bấy nhiêu nhà thơ.
William Wordsworth đã định nghĩa thơ là "sự tuôn trào tự phát của những cảm xúc mạnh mẽ." Emily Dickinson nói, "Nếu tôi đọc một cuốn sách và nó khiến cơ thể tôi lạnh đến mức không có ngọn lửa nào có thể sưởi ấm tôi, tôi biết đó chính là thơ." Dylan Thomas đã định nghĩa thơ : "Thơ là thứ khiến tôi cười hoặc khóc hoặc ngáp dài chán nản, điều khiến móng chân của tôi lấp lánh, điều khiến tôi muốn làm điều này điều kia hoặc không làm điều gì cả." (Poetry is what makes me laugh or cry or yawn, what makes my toenails twinkle, what makes me want to do this or that or nothing")
(Định nghĩa về thơ? Ta đã nghe qua bao định nghĩa như: Thơ (hay thơ ca, thi ca) là hình thức sáng tác văn học phản ánh cuộc sống với những cảm xúc chất chứa, cô đọng, những tâm trạng dạt dào, những tưởng tượng mạnh mẽ, trong ngôn ngữ hàm xúc, giàu hình ảnh, và nhất là có nhịp điệu, là dạng thức ban đầu của văn học)
Có lẽ đặc điểm trọng tâm nhất của định nghĩa về thơ là tính không muốn bị định nghĩa, dán nhãn hoặc đóng đinh. Thơ là viên bi đục đẽo của ngôn ngữ. Đó là một bức tranh vẽ bằng sơn, nhưng nhà thơ lại dùng từ ngữ thay cho sơn, và bức tranh chính là của riêng bạn.
Chúng ta có thể đưa ra một định nghĩa dễ tiếp cận về thơ chỉ bằng cách nhìn vào hình thức và mục đích của nó. Một trong những đặc điểm dễ nhận thấy nhất của thể thơ là tính tinh tế của ngôn ngữ thơ. Các nhà thơ rất keo kiệt trong cách họ viết ra từ ngữ. Việc lựa chọn từ ngữ một cách cẩn thận để ngắn gọn và rõ ràng là tiêu chuẩn, ngay cả đối với người viết văn xuôi. Tuy nhiên, các nhà thơ còn vượt xa điều này, khi xem xét phẩm chất cảm xúc của một từ, ý nghĩa của nó, giá trị âm nhạc của nó, các từ có thể hợp vần với nó, và thậm chí cả mối quan hệ của nó với chủ đề. Ngoài ra, phụ thuộc vào nhà thơ vận dụng cảm xúc và khả năng hiểu của người đọc thông qua các lựa chọn ngôn ngữ, tường thuật chuyển động, sử dụng hình ảnh, ẩn dụ, ngụ ngôn, tu từ, cú pháp … Tôi cũng tin rằng, cấu trúc và cơ chế thơ đại diện cho các quy tắc và các quy trình được sử dụng để xoắn và đan xen hai sợi này để tạo ra bất kỳ hiệu ứng nào dự định hoặc do nhà thơ gợi ý.
Người ta có thể sử dụng văn xuôi để tường thuật, mô tả, tranh luận hoặc định nghĩa. Nhưng thơ, không giống như văn xuôi, thường có một mục đích cơ bản và bao quát vượt ra ngoài nghĩa đen. Thơ giàu sức gợi. Nó thường gợi lên cho người đọc một cảm xúc mãnh liệt: vui, buồn, tức giận, xúc động, yêu thương, v.v ... Thơ có khả năng làm người đọc ngạc nhiên chỉ bằng một câu "A-ha/ Chạm/ Rơi/ Buông…" kinh nghiệm và để cung cấp cho mặc khải, cái nhìn sâu sắc và hiểu biết thêm về sự thật và vẻ đẹp. Giống như Keats đã nói: "Vẻ đẹp là sự thật. Sự thật là cái đẹp. Đó là tất cả những gì bạn biết trên Trái đất và tất cả những gì bạn cần biết."
Thơ là cách nghệ thuật diễn đạt các từ ngữ theo cách để gợi lên cảm xúc mãnh liệt ở người đọc, với ngôn ngữ tiết kiệm và thường viết theo luật thơ. Tóm tắt như vậy không hoàn toàn thỏa mãn tất cả các sắc thái, lịch sử phong phú và công việc đi vào việc lựa chọn từng từ, cụm từ, ẩn dụ và dấu câu để tạo ra một tác phẩm thơ, nhưng đó là một sự khởi đầu.
Thật khó để đóng khung thơ bằng các định nghĩa. Thơ không phải là thứ dành riêng cho người già, cổ lỗ, yếu đuối. Thơ mạnh mẽ và tươi mới hơn bạn nghĩ. Thơ là trí tưởng tượng và sẽ phá vỡ những xiềng xích trói buộc.
Thơ là một câu đố bí ẩn, một thể loại không ngừng phát triển, nó sẽ lẩn tránh các định nghĩa. Sự tiến hóa liên tục đó giữ cho nó tồn tại. Những thách thức cố hữu của nó để làm tốt nó và khả năng đạt được cốt lõi của cảm xúc hoặc học tập khiến mọi người tiếp tục viết nó. Các nhà văn chỉ là những người đầu tiên có những khoảnh khắc tuyệt vời khi họ đưa các từ lên trang (và sửa lại chúng).
Thể thơ tự do không có bất kỳ sơ đồ nhịp điệu hay vần điệu nào, mặc dù các từ ngữ của nó vẫn cần được viết một cách tiết kiệm. Các từ bắt đầu và dòng kết thúc vẫn có trọng số cụ thể, ngay cả khi chúng không có vần hoặc phải tuân theo bất kỳ kiểu đo sáng cụ thể nào.
Bạn càng đọc nhiều thơ, bạn càng có thể hiểu rõ hơn về hình thức và phát minh bên trong nó. Khi biểu mẫu có vẻ tự nhiên thứ hai, thì các từ sẽ tuôn ra từ trí tưởng tượng của bạn để điền vào nó hiệu quả hơn so với khi bạn học biểu mẫu lần đầu.
Danh sách các nhà thơ bậc thầy rất dài. Để tìm thể loại bạn thích, hãy đọc nhiều loại thơ, bao gồm cả những loại thơ đã được đề cập ở đây. Bao gồm các nhà thơ trên khắp thế giới và mọi thời đại, từ "Đạo Đức Kinh" đến Robert Bly và các bản dịch của ông (Pablo Neruda, Rumi, và nhiều người khác). Đọc Langston Hughes cho Robert Frost. Walt Whitman đến Maya Angelou. Sappho đến Oscar Wilde. Danh sách nhiều và vô cùng nhiều (từ Việt Nam tới Trung Quốc, Nhật Bản, Anh, Mỹ, Ấn…). Với các nhà thơ thuộc mọi quốc tịch và hoàn cảnh, đang nỗ lực làm việc ngày nay, việc học của bạn không bao giờ thực sự kết thúc.
William Wordsworth đã định nghĩa thơ là "sự tuôn trào tự phát của những cảm xúc mạnh mẽ." Emily Dickinson nói, "Nếu tôi đọc một cuốn sách và nó khiến cơ thể tôi lạnh đến mức không có ngọn lửa nào có thể sưởi ấm tôi, tôi biết đó chính là thơ." Dylan Thomas đã định nghĩa thơ : "Thơ là thứ khiến tôi cười hoặc khóc hoặc ngáp dài chán nản, điều khiến móng chân của tôi lấp lánh, điều khiến tôi muốn làm điều này điều kia hoặc không làm điều gì cả." (Poetry is what makes me laugh or cry or yawn, what makes my toenails twinkle, what makes me want to do this or that or nothing")
(Định nghĩa về thơ? Ta đã nghe qua bao định nghĩa như: Thơ (hay thơ ca, thi ca) là hình thức sáng tác văn học phản ánh cuộc sống với những cảm xúc chất chứa, cô đọng, những tâm trạng dạt dào, những tưởng tượng mạnh mẽ, trong ngôn ngữ hàm xúc, giàu hình ảnh, và nhất là có nhịp điệu, là dạng thức ban đầu của văn học)
Vậy thơ là gì?
Có lẽ đặc điểm trọng tâm nhất của định nghĩa về thơ là tính không muốn bị định nghĩa, dán nhãn hoặc đóng đinh. Thơ là viên bi đục đẽo của ngôn ngữ. Đó là một bức tranh vẽ bằng sơn, nhưng nhà thơ lại dùng từ ngữ thay cho sơn, và bức tranh chính là của riêng bạn.
Chúng ta có thể đưa ra một định nghĩa dễ tiếp cận về thơ chỉ bằng cách nhìn vào hình thức và mục đích của nó. Một trong những đặc điểm dễ nhận thấy nhất của thể thơ là tính tinh tế của ngôn ngữ thơ. Các nhà thơ rất keo kiệt trong cách họ viết ra từ ngữ. Việc lựa chọn từ ngữ một cách cẩn thận để ngắn gọn và rõ ràng là tiêu chuẩn, ngay cả đối với người viết văn xuôi. Tuy nhiên, các nhà thơ còn vượt xa điều này, khi xem xét phẩm chất cảm xúc của một từ, ý nghĩa của nó, giá trị âm nhạc của nó, các từ có thể hợp vần với nó, và thậm chí cả mối quan hệ của nó với chủ đề. Ngoài ra, phụ thuộc vào nhà thơ vận dụng cảm xúc và khả năng hiểu của người đọc thông qua các lựa chọn ngôn ngữ, tường thuật chuyển động, sử dụng hình ảnh, ẩn dụ, ngụ ngôn, tu từ, cú pháp … Tôi cũng tin rằng, cấu trúc và cơ chế thơ đại diện cho các quy tắc và các quy trình được sử dụng để xoắn và đan xen hai sợi này để tạo ra bất kỳ hiệu ứng nào dự định hoặc do nhà thơ gợi ý.
Người ta có thể sử dụng văn xuôi để tường thuật, mô tả, tranh luận hoặc định nghĩa. Nhưng thơ, không giống như văn xuôi, thường có một mục đích cơ bản và bao quát vượt ra ngoài nghĩa đen. Thơ giàu sức gợi. Nó thường gợi lên cho người đọc một cảm xúc mãnh liệt: vui, buồn, tức giận, xúc động, yêu thương, v.v ... Thơ có khả năng làm người đọc ngạc nhiên chỉ bằng một câu "A-ha/ Chạm/ Rơi/ Buông…" kinh nghiệm và để cung cấp cho mặc khải, cái nhìn sâu sắc và hiểu biết thêm về sự thật và vẻ đẹp. Giống như Keats đã nói: "Vẻ đẹp là sự thật. Sự thật là cái đẹp. Đó là tất cả những gì bạn biết trên Trái đất và tất cả những gì bạn cần biết."
Thơ là cách nghệ thuật diễn đạt các từ ngữ theo cách để gợi lên cảm xúc mãnh liệt ở người đọc, với ngôn ngữ tiết kiệm và thường viết theo luật thơ. Tóm tắt như vậy không hoàn toàn thỏa mãn tất cả các sắc thái, lịch sử phong phú và công việc đi vào việc lựa chọn từng từ, cụm từ, ẩn dụ và dấu câu để tạo ra một tác phẩm thơ, nhưng đó là một sự khởi đầu.
Thật khó để đóng khung thơ bằng các định nghĩa. Thơ không phải là thứ dành riêng cho người già, cổ lỗ, yếu đuối. Thơ mạnh mẽ và tươi mới hơn bạn nghĩ. Thơ là trí tưởng tượng và sẽ phá vỡ những xiềng xích trói buộc.
Thơ là một câu đố bí ẩn, một thể loại không ngừng phát triển, nó sẽ lẩn tránh các định nghĩa. Sự tiến hóa liên tục đó giữ cho nó tồn tại. Những thách thức cố hữu của nó để làm tốt nó và khả năng đạt được cốt lõi của cảm xúc hoặc học tập khiến mọi người tiếp tục viết nó. Các nhà văn chỉ là những người đầu tiên có những khoảnh khắc tuyệt vời khi họ đưa các từ lên trang (và sửa lại chúng).
Nhịp điệu và Vần
Viết theo luật không chỉ có nghĩa là bạn cần phải chọn đúng từ mà bạn cần phải có nhịp điệu chính xác, tuân theo một sơ đồ vần (các dòng xen kẽ vần hoặc các dòng liên tiếp theo vần) hoặc sử dụng điệp ngữ hoặc điệp từ. Sự phân dòng của lời thơ nhằm mục đích tạo nhịp điệu cho thơ. Cuối mỗi dòng thường là chỗ ngừng. Tùy theo số chữ (tiếng) trong dòng thơ mà thơ có nhịp điệu khác nhau, thích hợp với những cung bậc tình cảm khác nhau. Ngôn từ thơ cũng không có tính liên tục và tính phân tích như ngôn từ văn xuôi, ngược lại nó có tính nhảy vọt, gián đoạn tạo thành những khoảng lặng giàu ý nghĩa.Hình thức thơ
Ta có thể nói ngay tới các thể loại thơ dựa vào số lượng từ trong dòng thơ như thể ngũ ngôn, thất ngôn, thể thơ lục bát, haiku, tự do …Thể thơ tự do không có bất kỳ sơ đồ nhịp điệu hay vần điệu nào, mặc dù các từ ngữ của nó vẫn cần được viết một cách tiết kiệm. Các từ bắt đầu và dòng kết thúc vẫn có trọng số cụ thể, ngay cả khi chúng không có vần hoặc phải tuân theo bất kỳ kiểu đo sáng cụ thể nào.
Bạn càng đọc nhiều thơ, bạn càng có thể hiểu rõ hơn về hình thức và phát minh bên trong nó. Khi biểu mẫu có vẻ tự nhiên thứ hai, thì các từ sẽ tuôn ra từ trí tưởng tượng của bạn để điền vào nó hiệu quả hơn so với khi bạn học biểu mẫu lần đầu.
Các bậc thầy trong thơ ca
Danh sách các nhà thơ bậc thầy rất dài. Để tìm thể loại bạn thích, hãy đọc nhiều loại thơ, bao gồm cả những loại thơ đã được đề cập ở đây. Bao gồm các nhà thơ trên khắp thế giới và mọi thời đại, từ "Đạo Đức Kinh" đến Robert Bly và các bản dịch của ông (Pablo Neruda, Rumi, và nhiều người khác). Đọc Langston Hughes cho Robert Frost. Walt Whitman đến Maya Angelou. Sappho đến Oscar Wilde. Danh sách nhiều và vô cùng nhiều (từ Việt Nam tới Trung Quốc, Nhật Bản, Anh, Mỹ, Ấn…). Với các nhà thơ thuộc mọi quốc tịch và hoàn cảnh, đang nỗ lực làm việc ngày nay, việc học của bạn không bao giờ thực sự kết thúc.
Nguồn: Greelane