Mưa chiều khốc vọng khúc tình thê
Duyên hết tàn dư giọt não nề
Nhung gấm nghiên châu đương giấc mộng
Lụa là bút ngọc độ thời mê
Tình xưa lỡ nét loang màu mực
Người cũ lầm thương nhạt câu thề
Nơi ấy vinh hoa nàng mải dệt
Mai sau đứt chỉ chớ quay về
ảnh Internet
Duyên hết tàn dư giọt não nề
Nhung gấm nghiên châu đương giấc mộng
Lụa là bút ngọc độ thời mê
Tình xưa lỡ nét loang màu mực
Người cũ lầm thương nhạt câu thề
Nơi ấy vinh hoa nàng mải dệt
Mai sau đứt chỉ chớ quay về
ảnh Internet