Cocktail: Pháo hoa~

Cocktail: Pháo hoa~

Tradacaphe
Tradacaphe
Lại 1 năm mới, lại 1 chuỗi ngày lặp đi lặp lại. Khi mọi nơi đang chìm đắm trong sự hân hoan và sắc vàng rực của ánh đèn, cả một bầu không khí tràn ngập sự tươi vui cũng lan tỏa đến được góc phòng tối của tôi. Lặng nhìn phố phường nhộn nhịp trong dòng người đông đúc, đắm mình vào cái lấp lánh muôn màu sắc, khí trời tỏa ngát hương thơm từ những đóa hoa khắp chốn dường như đã trở thành 1 thói quen mỗi khắc giao thừa trong tôi. Chẳng cần tham gia, chẳng cần đông đúc, chỉ 1 mình 1 nơi cùng tách cà phê đã nguội cũng đủ để khiến lòng tôi dâng lên 1 cảm giác bâng khuâng đến lạ. Năm mới chính là dịp đáng để ăn mừng trong tim mọi người đúng không? Nhưng tôi thì chẳng thiết quan tâm làm gì bởi việc ngồi hồi tưởng lại xem mình đã bỏ qua điều gì trong quá khứ đối với tôi mà nói thì cũng chẳng vui vẻ gì mấy. Ấy thế nhưng, trong cái đống suy nghĩ lộn xộn ấy, vẫn có 1 thứ làm tôi háo hức... “Pháo hoa”.



Nó là thứ đã tô điểm cho Tết, là thứ đã ghi lại dấu ấn không phai trong lòng tôi đến tận bây giờ. Dù lớn hay nhỏ, nơi đông người hay chỉ mình ta thì pháo hoa vẫn luôn tỏa sáng rực rỡ trên nền trời đêm. Cái âm thanh pháo bay lên cũng tựa như âm thanh của những ước mơ, những cảm xúc thuở nhỏ ta thả lên bầu trời. Nó... đẹp lắm... rất lộng lẫy, rất tự do, nhưng cũng đượm buồn. Mỗi viên pháo hoa là 1 phần kí ức, chúng đã nở bung ngay khi chạm đến bầu trời, để ta thấy rằng ta đã từng rất hồn nhiên, vô lo vô nghĩ đến mức nào. Khoảnh khắc muôn dặm vang lên âm thanh đặc trưng thì cũng là lúc gian phòng tôi được tô thêm biết bao màu sắc. Chẳng hiểu sao nó làm tôi xao xuyến đến lạ, dường như, nó nhắc tôi nhớ về thứ bản thân đã đánh mất, có thể tôi đã quên nó từ lâu, nhưng cũng có thể nó chưa từng tồn tại. Đâu đó sâu thẳm trong tim, tôi muốn nắm lấy những tia lửa sắp tàn ấy, giữ nó thật kĩ để nó không biến mất. Bởi, khi nhìn chúng, tôi bỗng thấy ấm áp lạ thường. Giá mà thời gian trôi chậm lại mỗi khi pháo hoa bừng nở, ắt hẳn sẽ tuyệt lắm khi chụp được giây phút những tia lửa nhỏ ấy tỏa sáng cùng các vì sao... và cũng để tôi được nhìn tuổi thơ của bản thân lâu hơn một chút, gác lại những âu lo, phiền muộn của cuộc sống hiện tại rồi tự tin chào tạm biệt bản thân trong quá khứ.



Lúc mà tách cà phê trên tay cạn thì cũng là lúc tràng pháo hoa cuối cùng được bắn xong. “ Thế là hết rồi đấy, tiếc nuối cái gì nữa, tiếp tục học bài thôi nào.” Đó là những gì bản thân nhắn nhủ với tôi, nhưng chỉ vài giây thôi, cho hồn tôi được chiêm ngưỡng bầu trời chơi vơi, nơi mà trước đó còn ngập tràn bao cảm xúc của mọi người. Vì biết đâu năm sau ta sẽ chẳng được ngắm nữa, chỉ có thể ngồi lặng nghe âm thanh mình đã từng rất thích để tập trung vào công việc đang dang dở. Tương lai mà, đâu ai đoán trước được gì, đúng không?
 

Đính kèm

  • 72717494_2456469964448838_3328589879054434304_n.png
    72717494_2456469964448838_3328589879054434304_n.png
    155.4 KB · Lượt xem: 52
Từ khóa
pháo hoa
66
3
0

BBT đề xuất

Đang có mặt

Không có thành viên trực tuyến.
Top