MỜI RƯỢU
Rượu lá
Men tình
Ta cùng uống đêm nay
Ngồi giữa nhà sàn ngà ngà say chếnh choáng
Mời bạn, mời em
Uống cho ngày đầu tháng
Đỏ như ánh mặt trời ban trưa
Uống cho ngày cuối tháng
Đẹp như nước hồ Thu, như suối chảy về sông lặng lẽ
Rượu cần ủ từ tay mẹ
Có vị lá rừng, có vị sương đêm
Nước ngọt từ hốc đá núi tạo nên
Trải qua bao năm ngày lui tháng tới
Mời bạn, mời em uống cho tình tươi mới
Cho cây nẩy lộc xanh, hoa đơm trái ngọt ngào
Cho tình Mường gắn kết tựa trăng sao
Cho đọt măng thành khóm tre kiên cố
Uống cạn ánh trăng đêm cho từ mờ thành tỏ
Cho mẹ bố mẹ chồng thương mến con dâu
Cho họ hàng vừa kính, vừa nể nhau
Cho chị dâu em chồng hòa bình chung sống
Uống cho tan nỗi buồn chôn dấu
Cho chiêng âm vang giữa chính bậc núi rừng
Cầm tay nhau trước ánh lửa bập bùng
Bền hơn núi, dài hơn sông, vị tha như lòng đất
Mời bạn, mời em uống cạn ngày tất bật
Tìm thảnh thơi trong con chữ nhịp nhàng
Gieo vần thơ giữa gió núi đại ngàn
Say ngây ngất từ bậc thang xuống bản.
Hoa phù sa
(Bài này tớ được giải nhì trong cuộc thi thơ trên tạp chí văn nghệ tỉnh Hòa Bình, cơ mà thơ thời nay khó khó đọc và viết quá mọi người ạ, tớ không biết uống rượu nên cũng không biết mình làm thế nào mà viết được thơ kiểu này nữa, tớ mới đăng ký một khóa học viết thơ chuyên sâu của nhà văn bùi Việt Phương. Mong tương lai có thể viết được hai kiểu thơ một là tớ hiểu và một kiểu người khác thích. )
Rượu lá
Men tình
Ta cùng uống đêm nay
Ngồi giữa nhà sàn ngà ngà say chếnh choáng
Mời bạn, mời em
Uống cho ngày đầu tháng
Đỏ như ánh mặt trời ban trưa
Uống cho ngày cuối tháng
Đẹp như nước hồ Thu, như suối chảy về sông lặng lẽ
Rượu cần ủ từ tay mẹ
Có vị lá rừng, có vị sương đêm
Nước ngọt từ hốc đá núi tạo nên
Trải qua bao năm ngày lui tháng tới
Mời bạn, mời em uống cho tình tươi mới
Cho cây nẩy lộc xanh, hoa đơm trái ngọt ngào
Cho tình Mường gắn kết tựa trăng sao
Cho đọt măng thành khóm tre kiên cố
Uống cạn ánh trăng đêm cho từ mờ thành tỏ
Cho mẹ bố mẹ chồng thương mến con dâu
Cho họ hàng vừa kính, vừa nể nhau
Cho chị dâu em chồng hòa bình chung sống
Uống cho tan nỗi buồn chôn dấu
Cho chiêng âm vang giữa chính bậc núi rừng
Cầm tay nhau trước ánh lửa bập bùng
Bền hơn núi, dài hơn sông, vị tha như lòng đất
Mời bạn, mời em uống cạn ngày tất bật
Tìm thảnh thơi trong con chữ nhịp nhàng
Gieo vần thơ giữa gió núi đại ngàn
Say ngây ngất từ bậc thang xuống bản.
Hoa phù sa
(Bài này tớ được giải nhì trong cuộc thi thơ trên tạp chí văn nghệ tỉnh Hòa Bình, cơ mà thơ thời nay khó khó đọc và viết quá mọi người ạ, tớ không biết uống rượu nên cũng không biết mình làm thế nào mà viết được thơ kiểu này nữa, tớ mới đăng ký một khóa học viết thơ chuyên sâu của nhà văn bùi Việt Phương. Mong tương lai có thể viết được hai kiểu thơ một là tớ hiểu và một kiểu người khác thích. )