"Chúng ta đều là những con người không hoàn hảo sống trong một thế giới không hoàn hảo" (Haruki Murakami)
Con người sinh ra vốn dĩ luôn là một bản thể bất toàn và đầy khiếm khuyết. Không có thước đo nào sinh ra để đong đếm lượng khuyết điểm của mỗi người. Điều quan trọng không phải là mặc định về sự bất toàn của bản thân mà hãy tự nhận thức để tự thay đổi chính mình, hướng đến cải tạo thế giới.
Chúng ta đều là những bản thể không hoàn hảo. Những khiếm khuyết luôn là một điểm trang trí cho mỗi chúng ta. Không ai có thể phủ định những điểm yếu cá nhân để khẳng định mình là bản thể hoàn hảo. Là con người không bao giờ có sự trọn vẹn, chỉ có
sự hoàn thiện bản thân từng ngày để lấp đầy những khoảng trống khiếm khuyết. Bất toàn là một niềm tự hào của con người để chúng ta biết mình có lý do để cố gắng. Bản thân những người không hoàn hảo sẽ tạo nên thế giới không hoàn hảo, đôi khi chính thế giới đó tác động ngược trở lại chúng ta. Như vậy, chúng ta quả thực là những con người không hoàn hảo sống trong một thế giới không hoàn hảo. Tuy nhiên, bất toàn lại khiến cho người ta trở nên đáng yêu. “Chữ hoàn toàn lạnh lẽo lắm” - Thạch Lam.
Nhận thức mình là một bản thể không hoàn hảo không phải là lý do khiến chúng ta đánh mất niềm tin vào chính mình. Càng tiến tới sự nhận thức, con người càng đi tới sự tiến bộ của nhân loại. Sự bất toàn phải khiến chúng ta biết đấu tranh cho phần “người”, khiến chúng ta biết tự nhiệm để hoàn thiện mình hơn. Chúng ta hoàn thiện bản thân không phải để thay đổi thế giới mà mỗi chúng ta xứng đáng có một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Đứng trước kỷ nguyên vươn mình của đất nước, mỗi chúng ta cần có ý thức xây dựng bản thân từ những điều nhỏ bé nhất. Thế hệ trẻ ngày hôm nay cần có kỷ luật cá nhân, không nuông chiều những cảm xúc riêng tư của bản thân làm ảnh hưởng đến quá trình phát triển chung của xã hội. Hãy đối xử với bản thân mình như cách bản thân mình đối xử với người khác, nghiêm khắc với những khiếm khuyết cá nhân, để một ngày ta trở thành những con người “đang học cách hoàn hảo”.
Con người sinh ra vốn dĩ luôn là một bản thể bất toàn và đầy khiếm khuyết. Không có thước đo nào sinh ra để đong đếm lượng khuyết điểm của mỗi người. Điều quan trọng không phải là mặc định về sự bất toàn của bản thân mà hãy tự nhận thức để tự thay đổi chính mình, hướng đến cải tạo thế giới.
Chúng ta đều là những bản thể không hoàn hảo. Những khiếm khuyết luôn là một điểm trang trí cho mỗi chúng ta. Không ai có thể phủ định những điểm yếu cá nhân để khẳng định mình là bản thể hoàn hảo. Là con người không bao giờ có sự trọn vẹn, chỉ có
sự hoàn thiện bản thân từng ngày để lấp đầy những khoảng trống khiếm khuyết. Bất toàn là một niềm tự hào của con người để chúng ta biết mình có lý do để cố gắng. Bản thân những người không hoàn hảo sẽ tạo nên thế giới không hoàn hảo, đôi khi chính thế giới đó tác động ngược trở lại chúng ta. Như vậy, chúng ta quả thực là những con người không hoàn hảo sống trong một thế giới không hoàn hảo. Tuy nhiên, bất toàn lại khiến cho người ta trở nên đáng yêu. “Chữ hoàn toàn lạnh lẽo lắm” - Thạch Lam.
Nhận thức mình là một bản thể không hoàn hảo không phải là lý do khiến chúng ta đánh mất niềm tin vào chính mình. Càng tiến tới sự nhận thức, con người càng đi tới sự tiến bộ của nhân loại. Sự bất toàn phải khiến chúng ta biết đấu tranh cho phần “người”, khiến chúng ta biết tự nhiệm để hoàn thiện mình hơn. Chúng ta hoàn thiện bản thân không phải để thay đổi thế giới mà mỗi chúng ta xứng đáng có một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Đứng trước kỷ nguyên vươn mình của đất nước, mỗi chúng ta cần có ý thức xây dựng bản thân từ những điều nhỏ bé nhất. Thế hệ trẻ ngày hôm nay cần có kỷ luật cá nhân, không nuông chiều những cảm xúc riêng tư của bản thân làm ảnh hưởng đến quá trình phát triển chung của xã hội. Hãy đối xử với bản thân mình như cách bản thân mình đối xử với người khác, nghiêm khắc với những khiếm khuyết cá nhân, để một ngày ta trở thành những con người “đang học cách hoàn hảo”.