Gửi các anh - những người hùng thầm lặng

Gửi các anh - những người hùng thầm lặng

T
thuý
  • Thành Viên 24
Việt Nam , ngày 12/ 04/ 2020

Gửi các anh bộ đội, chiến sĩ, bác sĩ và những nguời đã và đang cùng đất nước chung tay chống dịch COVID-19.

Khi em viết bức thư này là lúc em đang cuộn mình trong chiếc chăn bông ấm áp, bên cạnh là ly cafe sữa nóng hổi thơm ngào ngạt. Dưới cái tiết trời miền Bắc se se lạnh, ta chỉ muốn nhắm mắt lại ngủ một giấc thật say đến tận sáng hôm sau nhỉ? Nhưng khi được như vậy em lại không thể nào ngủ yên được vì ngoài kia, em lo cho những người như các anh.

viet van phong chong dich covid19 - dien dan van hoc tre.jpg

Bên trong phòng xét nghiệm dịch bệnh COVID19 tại Nghệ An. Ảnh VnExpress

Những vài báo, tin tức em đọc được trong suốt gần ba tháng qua chỉ đơn giản nói về COVID-19 và hậu quả mà nó mang đến. Ở đát nước mình, bệnh nhân nhiễm dịch đầu tiên là hai trường hợp ở thành phố Hồ Chí Minh vào ngày 23/02, theo em nhớ không lầm là 29/01 Âm lịch. khi ấy, đáng lẽ ra được đón năm mới cùng gia đình mình thì các bác sĩ, y tá phải trực bệnh viện, chăm sóc sức khoẻ cho bệnh nhân. Với họ, nhỏ thì vì sinh mạng của người khác, lớn là vận mệnh đất nước.

Sau đó, số người nhiễm virut corona trên toàn cầu tăng lên nhanh chóng, Việt Kiều, du học sinh và một số công dân nước ngoài vội vã trở về nước, liền đưa đến trại cách li tập trung, ấy vậy , một số người bỏ trốn. Cũng dễ hiểu được, 14 ngày- khoảng thời gian ngột ngạt và khó chịu ngoài việc mất tiền bạc còn mất cả sự tự do. Nhưng các anh chiến sĩ không ngần ngại dành thời gian của mình đi khuyên nhủ, động viên giúp họ thay đổi suy nghĩ, giúp họ hiểu được việc mình phải làm vì cộng đồng, cho họ thấy sự chân thành của các anh. Thà dân phụ mình chứ mình không thể nào phụ dân được.

Các anh chiến sĩ, giờ phút này các anh đang làm gì? Có phải đang nấu những suất cơm phục vụ cho hơn 1000 người cách li không?
Các anh bộ đội, tối đến các anh ngủ ở đâu? Sàn nhà hay bãi đất trống, nằm bệt hay vật vờ ở một góc nhỏ nào đó.Và những ngày này, khi đêm xuống, những cơn mưa thi nhau trút xuống, giọt mưa rơi tí tách. Các anh sẽ ngủ ở đâu?

Các bác sĩ, y tá, mọi người có thời gian chợp mắt không? 1 phút, 2 phút, 1 giờ 2 giờ,... khép mi, lại phải chạy vội vã cấp cứu, nào là đo thân nhiệt, kiểm tra máu, xét nghiệm. Tự hỏi rằng có lúc nào các anh ngồi xuống nghỉ ngơi, chậm rãi ăn miếng cơm nóng hổi.

Các nhà nghiên cứu sinh, hỏi xem đã lúc nào thôi ngừng suy nghĩ. Bao nhiêu lần thử nghiệm, bao nhiêu lần thất bại, có khi nào chịu rút lui?

View attachment 3590

Thật may mắn làm sao vì các anh chẳng hề bỏ cuộc. Tự hào làm sao khi Việt Nam có những con người sắt đá, cả tinh thần và thân thể. Biết bao giọt mồ hôi vương vãi, biết bao khăn giấy thấm nhòa đôi mắt, sự hi sinh ấy- thầm lặng mà chẳng thể nào đo đếm. Cho đến ngày hôm nay, vui mừng thay, 258 ca nhiễm đã 144 ca khỏi bệnh, kit xét nghiệm nhanh do công ty Việt Á sản xuất được gửi đi Malaysia, Iran, Phần Lan, Ukraian, trên bao bì còn có chủ quyền biển đảo.

Các anh thân mến, với em, các anh cao cả và tốt đẹp như những bông lưu ly vậy- đừng quên tôi là ý nghĩa của nó, chắc anh biết. Ngày hôm nay các anh làm, em sẽ luôn nhớ mãi.

Cảm ơn, cảm ơn thật nhiều!!!
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Từ khóa
cảm ơn viet nam đất nước
2K
11
3

vàng

Thành Viên
3/6/20
2
2
1,000
23
Xu
0
Không ngờ nạ mình lại viết bài này luôn á, đọc bài m ngỡ bài ai luôn :)))
 

hà dê

Thành Viên
25/12/19
5
4
3,000
23
Xu
0
Có một giọt mồ hôi rơi trên bàn phẫu thuật
có một giọt mồ hôi rơi trên ngọn lửa nấu ăn
có một giọt mồ hôi rơi trên bàn thí nghiệm
...thật nhiều
nhiều giọt mồ hôi.
Cảm ơn sự hi sinh ấy
 

crush

Thành Viên
25/12/19
6
2
3,000
20
Xu
0
Thực sự những gì covid gây ra đã ảnh hưởng một phần không nhỏ đến xã hội, kinh tế, đời sống .
Và những lúc như vậy, phải chăng ta mới biết được sự hi sinh thầm lặng của mọi người đây. Đọc những dòng văn bạn, tôi cũng tự hỏi bản thân đã làm gì cho đất nước???
 

BBT đề xuất

Đang có mặt

Không có thành viên trực tuyến.
Top