Mùa hạ vương màu kí ức

Mùa hạ vương màu kí ức

D
Dieu Hoee
Thanh xuân nào cũng từng đi qua những mùa hạ, nhưng sao mùa hạ năm nay thật lạ lùng?

Chỉ sau giây phút khi ánh nắng hạ vừa dứt, gió thu miên man quyện lấy đất trời, có lẽ có ai đó phải nói lời chia ly. Ba năm thanh xuân tưởng vậy mà trôi qua trong đáy mắt. Em cứ vô tư, ngây dại, hớn hở với những xúc cảm của tuổi trẻ, mà đâu biết rằng...

Trong truyện ngắn "Trái tim hổ", nhà văn Nguyễn Huy Thiệp từng tâm sự "Tình yêu có thể có nhiều nhưng mùa xuân thiếu nữ chỉ có một". Em chạm tay đến "mùa xuân thiếu nữ" năm 15 tuổi và kết thúc nó năm 18 tuổi. Sau cánh cổng trường cấp ba, ngưỡng cửa Đại học đón em trong vô vàn ưu tư, thấp thỏm về tương lai. Có những ngày, em đau đớn nhận ra thanh xuân kia đâu phải là thanh xuân mình mơ, hình ảnh mà em từng mường tượng ra trong đầu về một cô sinh viên yêu đời, ngày ngày cháy hết mình với đam mê đang phản bội lại em. Rồi có những ngày, em đau đớn muốn quay trở lại quá khứ, để được khóc, được cười. Nhưng em không dám khóc, dám cười, bởi làm gì có ai nghe em? Những tâm sự mà em thổn thức ai cũng từng trải qua, nhưng họ đâu chịu dừng lại để thấu hiểu và lắng nghe em nữa.

Một đêm nọ, em vừa mơ vừa khóc. Chẳng hiểu sao nước mắt cứ giàn giụa trên đôi mi, chảy dài xuống đôi má đỏ ửng xuân thì của em. Trong giấc mơ đêm ấy, em mơ mình được quay lại những năm tháng cấp ba tràn đầy nhiệt huyết. Em mặc tà áo dài trắng, làn tóc tơ xõa dài trên vai. Em vô tư đi lại trong sân trường ngày đầu thu đầy nắng, lòng ngổn ngang bao tâm sự của cô thiếu nữ tuổi 16. Mùa yêu đầu tiên! Mùa yêu đầu tiên của em dưới mái trường này. Cảm giác của em nhưu cảm giác của người con gái trong buổi hò hẹn, miên man, mơ màng say trong mắt nắng. Hình ảnh của em năm 16 tuổi - chưa trưởng thành nhưng lại là giây phút đẹp đẽ nhất. Những ngày sau đó, em dặn mình phải sống thật rực rỡ. Ánh nắng hạ như ôm trọn bóng hình nỗ lực của em, chỉ thấy em cùng cái cười xinh nhất của mình. Em đã tưởng những ngày ấy sẽ chẳng bao giờ kết thúc. Em miên man, say đắm như người mơ ngủ. Em miên man, em say đắm...

Giữa cơn mơ, chợt em bừng tỉnh. À thì ra đó chỉ là mơ. Em lau nước mắt lăn trên má và rồi mỉm cười, ngoảnh mặt nhìn về cửa sổ.

Cố chấp quay về quá khứ chỉ làm đau em. Đó vĩnh viễn đã trở thành dĩ vãng, có muốn cũng chỉ giữ trong lòng mà đau đáu. Cười lên em, cứ cho mình điên đi. Nhìn về ngày mai, thẳng đường mà bước.
 
Từ khóa Từ khóa
thanh xuân năm ấy thanh xuân rực rỡ
6
0
0
Trả lời

Đang có mặt

Không có thành viên trực tuyến.