Mười bẩy tháng hai năm bẩy chín
Mùa xuân ấy chẳng thể nào quên
Lũ bành chướng càn quét vùng biên
Chúng tràn xuống bản làng ngõ xóm
Hòng chiếm đoạt sáu tỉnh phía Bắc
Từ Lạng Sơn, Nậm Búng, Hà Tuyên
Đến Cao Bằng, Móng Cái, Hoàng Liên
Tập trung vào các điểm trọng yếu
Pháo nã rền Lào Cai Cốc Lếu
Cuộc di tản thần tốc trong đêm
Súng lệch hông mặt bạc sương giăng
Khắp mọi ngả cùng chung chí hướng
Những hờn căm sục sôi nung nấu
Chân các anh xé gió mà đi
Trái tim anh ngã vẫn ôm ghì
Từng thớ thịt quê hương đất mẹ
Phút cuối cùng rừng là giá đỡ
Hiệu lệnh vang đồng đội xung phong
Gió vít vu thay tiếng mẹ ru
Anh ngủ giữa bạt ngàn hoa lá
Máu các anh tưới lên sỏi đá
Da thịt găm cột mốc biên cương
Bao bệnh binh hằn những vết thương
Gửi trận địa một phần thân xác
Cho em thơ cất cao lời hát
Cho quê hương đất nước thanh bình
Đến hôm nay đã bốn ba năm
Mùa xuân ấy và anh mãi trẻ.
Vũ Thuý
Mùa xuân ấy chẳng thể nào quên
Lũ bành chướng càn quét vùng biên
Chúng tràn xuống bản làng ngõ xóm
Hòng chiếm đoạt sáu tỉnh phía Bắc
Từ Lạng Sơn, Nậm Búng, Hà Tuyên
Đến Cao Bằng, Móng Cái, Hoàng Liên
Tập trung vào các điểm trọng yếu
Pháo nã rền Lào Cai Cốc Lếu
Cuộc di tản thần tốc trong đêm
Súng lệch hông mặt bạc sương giăng
Khắp mọi ngả cùng chung chí hướng
Những hờn căm sục sôi nung nấu
Chân các anh xé gió mà đi
Trái tim anh ngã vẫn ôm ghì
Từng thớ thịt quê hương đất mẹ
Phút cuối cùng rừng là giá đỡ
Hiệu lệnh vang đồng đội xung phong
Gió vít vu thay tiếng mẹ ru
Anh ngủ giữa bạt ngàn hoa lá
Máu các anh tưới lên sỏi đá
Da thịt găm cột mốc biên cương
Bao bệnh binh hằn những vết thương
Gửi trận địa một phần thân xác
Cho em thơ cất cao lời hát
Cho quê hương đất nước thanh bình
Đến hôm nay đã bốn ba năm
Mùa xuân ấy và anh mãi trẻ.
Vũ Thuý