Cảm nhận bài thơ xuân

Cảm nhận bài thơ xuân

Đọc bài thơ “Mùa xuân nhớ Bác” của Phạm Thị Xuân Khải sáng tác cách nay đã gần 40 mùa xuân sao tôi như thấy thấm điều gì quá! Ngày ấy, tôi đang trong quân ngũ, mỗi khi sinh hoạt Đại đội đọc báo thì cái chuyên mục “Những việc cần làm ngay” của NVL đắt như tôm tươi. Rồi thời gian trôi, đất nước sang trang mới. Tôi còn nhớ mãi, xin được VHT đón nhận để nhớ lại một thời đã rất xa.
Mùa xuân nhớ Bác
Kính tặng đồng chí Lê Đức Thọ, tác giả bài thơ “Lẽ sống” và đồng chí Hồ Thiện Ngôn, tác giả bài thơ “Đọc thơ anh”.
Mùa xuân về nhớ Bác khôn nguôi
Tiếng pháo giao thừa nhớ ngày xuân Bác còn chúc Tết
Vần thơ thân thiết
Ấm áp lòng người
Bác đã đi xa rồi
Để lại chúng con bao nỗi nhớ
Người cha đã đi xa.
Các anh ơi, Mùa xuân về đọc thơ xuân các anh trên báo Đảng
Lòng càng nhớ Bác nhiều hơn
Làm sao có thể quên
Mỗi lần gặp Bác
Bác bắt nhịp bài ca đoàn kết
Người thường nhắc nhở:
Yêu nước, thương dân
Dẫu thân mình có phải hy sinh
Cũng chỉ vì trường xuân cho đất Việt.
Mùa xuân về đọc thơ xuân các anh
Tuổi trẻ chúng tôi thấy lòng mình day dứt
Day dứt vì mình chưa làm được
Những điều hằng ước mơ
Những điều chúng tôi thề
Dưới cờ Đoàn trong giờ kết nạp,
Tuổi trẻ chúng tôi tha thiết
Được Đảng chăm lo
Được cống hiến cho quê hương nhiều nhất
Nhưng tuổi trẻ chúng tôi
Không ít người đang lỡ thì, mai một.
Theo năm tháng cuộc đời
Ngoảnh lại nhìn, mình chưa làm được bao nhiêu
Bởi một lẽ chịu hẹp hòi, ích kỷ
Thanh niên chúng tôi thường nghĩ:
Bỏ công gieo cấy, ai quên gặt mùa màng
Mỗi vụ gieo trồng
Có phải đâu là lép cả?
Tuổi trẻ chúng tôi vẫn tự hào
Những trang sử vẻ vang dân tộc
Chúng tôi được học
Được thử thách nhiều trong chiến tranh
Chúng tôi nghĩ: Nguyễn Huệ - Quang Trung
Lứa tuổi hai mươi lập nên nhiều chiến công hiển hách.
Lẽ nào tuổi trẻ hôm nay thua thiệt
Có học hành, lại phải sống cầu an
Phải thu mình, xin hai chữ “bình yên”
Bởi lẽ đấu tranh – tránh đâu cho được?
Đồng chí không bằng đồng tiền
Bằng lòng vẫn hơn bằng cấp
Có ai thấu chăng
Và ai phải sửa?
Mỗi xuân về con càng thêm nhớ Bác
Lòng vẫn thầm mơ ước
Bác Hồ được sống đến hôm nay
Làm nắng mặt trời xua tan hết mây
Trừ những thói đời làm dân oán trách
Có mắt giả mù, có tai giả điếc
Thích nghe nịnh hót, ghét bỏ lời trung
Trấn áp đấu tranh, dập vùi khốn khổ
Cùng chí hướng sao bầy mưu chia rẽ?
Tham quyền cố vị
Sợ trẻ hơn già
Quên mất lời người xưa:
“Con hơn cha là nhà có phúc”
Thời buổi này,
Không thiếu người xông pha thuở trước
Nay say sưa trong cảnh giàu sang
Thoái hóa, bê tha khi dân nước gian nan?
Mùa xuân đất nước
Nhớ mãi Bác Hồ
Ta vẫn hằng mong lý tưởng của Người
Cho đất nước khải hoàn, mùa xuân mãi mãi.
Xuân Bính Dần
Phạm Thị Xuân Khải
64617FB3-2A42-4656-BFA3-753BB0A10F29.jpeg

Vui xuân - Văn học trẻ - Ảnh sưu tầm
Mùa xuân đang gõ cửa để cho “đất nước khải hoàn, mùa xuân mãi mãi” “Ta nghe gió ngàn xưa đang gọi
Xào xạc lá dừa hai tiếng gươm khua…” “Khi Nguyễn Huệ cưỡi voi vào cửa Bắc
Nguyễn Du viết Kiều đất hoá thành văn”. Tất cả đất nước đón chào mùa xuân nhiều đổi mới!
Phùng Văn Định sưu tầm
 
Sửa lần cuối:
Từ khóa Từ khóa
mùa xuân
  • Like
Reactions: Vanhoctre
588
1
2
Trả lời
Cảm ơn chú đã chia sẻ bài thơ. Đây là bài thơ hay. Đọc thơ, dẫu là thế hệ con cháu nhưng lại dâng lên niềm thương nhớ Bác; thấy mình cần phải làm gì và sống như thế nào trước cuộc đời và trước những gì mà bao thế hệ đi trước đã làm…
 

Đang có mặt

Không có thành viên trực tuyến.