Ngẫu Nhiên anh đến bên đời
Tuổi thơ êm ấm trong Lời Mẹ Ru.
Trăm năm Giọt Lệ Thiên Thu
Bay Đi Thầm Lặng lãng du cuối trời.
Biết Đâu Nguồn Cội rong chơi
Đời Cho Ta Thế muôn lời tri ân.
Em ơi Cúi Xuống Thật Gần
Để nghe Tiếng Hát Dạ Lan êm đềm.
Này Em Có Nhớ chăng em
Lời Ru Mẹ hát ngọt mềm tháng năm.
Ngày mai Tôi Sẽ Đi Thăm
Vườn Xưa của mẹ bao năm vẫn chờ.
Quê Hương, Một Cõi Đi Về
Nằm nghe trong lá Tiếng Ve Gọi Hè.
Đêm về trên những triền đê
Một Lần Thoáng Có ước thề gió mây.
Em ơi Lặng Lẽ Nơi Này
Mình tôi Như Cánh Vạc Bay cuối trời.
Lắng nghe Biển Nhớ đầy vơi
Xin Cho Tôi mãi ru đời đắm say.
Mai sau Còn Có Bao Ngày
Thì xin em hãy về đây Ru Tình.
Cuộc đời như Nắng Thủy Tinh
Đường Xa Vạn Dặm một mình dạo chơi.
Mong sao Còn Thấy Mặt Người
Diễm Xưa ngày ấy bây giờ nơi đâu.
Để rồi Còn Mãi Tìm Nhau
Bao năm Hạ Trắng bạc đầu chẳng nguôi.
Biết rằng Gió Cuốn Mây Trôi
Cớ sao chẳng thể quên thôi Tình Sầu
Như là biển Sóng Về Đâu
Ngàn năm chìm nổi bạc đầu Phôi Pha
Này Em Có Nhớ, Nguyệt Ca
Tình Xa hoen lệ Ru Ta Ngậm Ngùi.
Bên Đời Hiu Quạnh ngủ vùi
Trả Lại Em những niềm vui ngày thường.
Đêm về những đóa Quỳnh Hương
Dịu dàng lan tỏa Con Đường Mùa Xuân.
Này em Thiên Sứ Bâng Khuâng
Nhẹ nâng gót ngọc Dấu Chân Địa Đàng.
Hoa Vàng Mấy Độ mơ màng
Tôi Ru Em Ngủ nhẹ nhàng cuối xuân.
Tạ Ơn một mối tình trần
Đời Gọi Em Đã Bao Lần biết không.
Ru Em Từng Ngón Xuân Nồng
Hoa Xuân Ca mãi phiêu bồng dịu êm.
Ca Dao Mẹ hát êm đềm
Lời Ru Đêm ấy ru em lặng thầm.
Dẫu đời như Vết Lăn Trầm
Ru đời Ru Mãi Ngàn Năm ấm nồng.
Hè sang phố nhuộm Mưa Hồng
Em Đi Bỏ Lại Con Đường phượng rơi.
Người Về Bỗng Nhớ chơi vơi
Còn ta ở lại Ngậm Ngùi Riêng Ta.
Phúc Âm Buồn những xót xa
Đời sao vội nở Đóa Hoa Vô Thường
Ướt Mi mắt lệ sầu vương
Khóc người nay đã Về Trong Suối Nguồn
Ngày Về suối lệ chứa chan
Giã từ Cõi Tạm an nhàn Người ơi!
Ngũ Ánh Tuyên
20/03/2018
Ảnh sưu tầm
( Kỉ niệm 18 năm ngày mất cố nhạc sỹ Trịnh Công Sơn)
Tuổi thơ êm ấm trong Lời Mẹ Ru.
Trăm năm Giọt Lệ Thiên Thu
Bay Đi Thầm Lặng lãng du cuối trời.
Biết Đâu Nguồn Cội rong chơi
Đời Cho Ta Thế muôn lời tri ân.
Em ơi Cúi Xuống Thật Gần
Để nghe Tiếng Hát Dạ Lan êm đềm.
Này Em Có Nhớ chăng em
Lời Ru Mẹ hát ngọt mềm tháng năm.
Ngày mai Tôi Sẽ Đi Thăm
Vườn Xưa của mẹ bao năm vẫn chờ.
Quê Hương, Một Cõi Đi Về
Nằm nghe trong lá Tiếng Ve Gọi Hè.
Đêm về trên những triền đê
Một Lần Thoáng Có ước thề gió mây.
Em ơi Lặng Lẽ Nơi Này
Mình tôi Như Cánh Vạc Bay cuối trời.
Lắng nghe Biển Nhớ đầy vơi
Xin Cho Tôi mãi ru đời đắm say.
Mai sau Còn Có Bao Ngày
Thì xin em hãy về đây Ru Tình.
Cuộc đời như Nắng Thủy Tinh
Đường Xa Vạn Dặm một mình dạo chơi.
Mong sao Còn Thấy Mặt Người
Diễm Xưa ngày ấy bây giờ nơi đâu.
Để rồi Còn Mãi Tìm Nhau
Bao năm Hạ Trắng bạc đầu chẳng nguôi.
Biết rằng Gió Cuốn Mây Trôi
Cớ sao chẳng thể quên thôi Tình Sầu
Như là biển Sóng Về Đâu
Ngàn năm chìm nổi bạc đầu Phôi Pha
Này Em Có Nhớ, Nguyệt Ca
Tình Xa hoen lệ Ru Ta Ngậm Ngùi.
Bên Đời Hiu Quạnh ngủ vùi
Trả Lại Em những niềm vui ngày thường.
Đêm về những đóa Quỳnh Hương
Dịu dàng lan tỏa Con Đường Mùa Xuân.
Này em Thiên Sứ Bâng Khuâng
Nhẹ nâng gót ngọc Dấu Chân Địa Đàng.
Hoa Vàng Mấy Độ mơ màng
Tôi Ru Em Ngủ nhẹ nhàng cuối xuân.
Tạ Ơn một mối tình trần
Đời Gọi Em Đã Bao Lần biết không.
Ru Em Từng Ngón Xuân Nồng
Hoa Xuân Ca mãi phiêu bồng dịu êm.
Ca Dao Mẹ hát êm đềm
Lời Ru Đêm ấy ru em lặng thầm.
Dẫu đời như Vết Lăn Trầm
Ru đời Ru Mãi Ngàn Năm ấm nồng.
Hè sang phố nhuộm Mưa Hồng
Em Đi Bỏ Lại Con Đường phượng rơi.
Người Về Bỗng Nhớ chơi vơi
Còn ta ở lại Ngậm Ngùi Riêng Ta.
Phúc Âm Buồn những xót xa
Đời sao vội nở Đóa Hoa Vô Thường
Ướt Mi mắt lệ sầu vương
Khóc người nay đã Về Trong Suối Nguồn
Ngày Về suối lệ chứa chan
Giã từ Cõi Tạm an nhàn Người ơi!
Ngũ Ánh Tuyên
20/03/2018
Ảnh sưu tầm
( Kỉ niệm 18 năm ngày mất cố nhạc sỹ Trịnh Công Sơn)
Sửa lần cuối:
- Từ khóa
- hoài trịnh ngũ ánh tuyên