“Người ta chỉ xấu xa, hư hỏng trước đôi mắt ráo hoảnh của phường ích kỷ và nước mắt là một miếng kính biến hình vũ trụ”. (Francois Coppée)
Nước mắt là thứ chất người đặc quánh bên trong mỗi con người, không thể tự tiêu tan đi mà biến thành giọt nước “rơi xuống mặt đất rồi từ đó lại vút lên đến tận trời cao” (Balzac). Còn nước mắt là còn cảm xúc, còn một phần “người” ẩn giấu bên trong. Giọt nước mắt là phép thử đến tận cùng nhân tính của con người, đẩy sự việc lên cao điểm, thổi bùng lên cảm xúc để thứ cảm xúc riêng tư trở thành cảm xúc chung. Giọt nước mắt dễ khiến người ta đồng cảm hơn nụ cười. Nhưng vì cười không được mà phải khóc, hoặc khóc không được mà phải cười.
Giọt nước mắt quý giá lắm nên đời này nhất định chỉ được đánh rơi nó vì những gì xứng đáng. Người yêu mình sẽ không khiến mình rơi nước mắt. Người thương mình sẽ lau khô nước mắt cho mình.
Nước mắt là thứ chất người đặc quánh bên trong mỗi con người, không thể tự tiêu tan đi mà biến thành giọt nước “rơi xuống mặt đất rồi từ đó lại vút lên đến tận trời cao” (Balzac). Còn nước mắt là còn cảm xúc, còn một phần “người” ẩn giấu bên trong. Giọt nước mắt là phép thử đến tận cùng nhân tính của con người, đẩy sự việc lên cao điểm, thổi bùng lên cảm xúc để thứ cảm xúc riêng tư trở thành cảm xúc chung. Giọt nước mắt dễ khiến người ta đồng cảm hơn nụ cười. Nhưng vì cười không được mà phải khóc, hoặc khóc không được mà phải cười.
Giọt nước mắt quý giá lắm nên đời này nhất định chỉ được đánh rơi nó vì những gì xứng đáng. Người yêu mình sẽ không khiến mình rơi nước mắt. Người thương mình sẽ lau khô nước mắt cho mình.